Tôi Nhặt Rác Ở Tinh Tế

Chương 5.2

Trình Diên Lan sờ soạng cánh tay, ngực và chân robot như một kẻ biếи ŧɦái. Nhưng quả thực, vẻ ngoài của con robot này rất đẹp trai. Cô vẫn luôn tìm kiếm một cơ thể mới, và đây chẳng phải là một lựa chọn hoàn hảo sao?

Tuy nhiên, có một vấn đề nan giải. Nếu có người thứ ba, cô có thể nhờ họ chuyển chip và năng lượng của mình sang con robot này để có được cơ thể mới.

Nhưng cô không thể tự mình làm việc đó.

Cô chợt nhớ đến con chip lấy được trước đó. Ban đầu, cô định sẽ có thêm một người bạn đồng hành, nhưng giờ cô không dám dễ dàng trao cho nó một cơ thể. Lỡ như con robot này cũng giống robot đen, nhận nhiệm vụ tiêu diệt thì cô sẽ gặp rắc rối lớn.

Cuối cùng, Trình Diên Lan nghĩ ra một cách an toàn. Cô kéo con robot đen về đống rác, nghiên cứu một hồi rồi tháo rời toàn bộ tứ chi của nó, cất giấu đi. Sau đó, cô mở hộp y tế, lắp con chip lấy được trước đó vào, rồi đặt viên đá năng lượng vào.

Robot được khởi động lại.

"Đang xử lý, xin chờ."

Âm thanh vang lên một lúc rồi đột ngột chuyển sang báo động: "Cảnh báo, cảnh báo, chương trình chip đã bị hỏng, không thể khởi động. Vui lòng thay chip và khởi động lại."

Sau khi cảnh báo kết thúc, đôi mắt sáng của robot lại tắt ngấm.

Trình Diên Lan cảm thấy hụt hẫng.

Cô mở não robot, chuẩn bị lấy chip ra thì nhìn thấy một cổng kết nối lạ ở phía sau đầu robot. Cổng này được nối với chip trung tâm bằng một sợi dây.

Ngay khi nhìn thấy cổng kết nối, não bộ của Trình Diên Lan đã đưa ra đáp án: cổng truyền dữ liệu.

Nếu coi robot như một máy tính, thì máy tính sẽ cập nhật hệ thống định kỳ để nâng cao hiệu suất. Robot cũng vậy. Thông thường, robot có một mạng quản lý nội bộ, sẽ tự động nâng cấp sau khi cập nhật dữ liệu cốt lõi. Tuy nhiên, một số hệ thống cũ hoặc chủ sở hữu không cho phép robot tự động nâng cấp thì có thể nâng cấp hệ thống thông qua kết nối bên ngoài.

Robot không phải là vạn năng. Hầu hết robot chỉ có một số khả năng nhất định. Ví dụ, robot làm việc nhà chỉ biết làm việc nhà, chip của nó cũng chỉ chứa dữ liệu về việc nhà.

Sau khi mua robot, chủ sở hữu có thể mua gói kỹ năng trên mạng sao để cài đặt cho robot của mình. Tất nhiên, cài đặt được không có nghĩa là sử dụng được, hay sử dụng tốt. Xét cho cùng, một robot làm việc nhà không thể biến thành robot chiến đấu, dù có lý thuyết cũng không được.

Cổng kết nối phía sau đầu robot đôi khi cũng được sử dụng để trao đổi thông tin giữa các robot hoặc tải xuống dữ liệu của robot đó.

Các mẫu robot cũ hầu như đều có cổng kết nối này. Robot đen có, Trình Diên Lan cũng có. Tất cả robot bị vứt bỏ trên tinh cầu rác này đều có.

Sau khi hiểu rõ những điều này, mắt Trình Diên Lan sáng lên.

Cô có thể tải xuống dữ liệu của các robot khác. Miễn là đủ bộ nhớ, cô thậm chí có thể lấy được vô số dữ liệu mới. Và người chủ trước đây của cơ thể này, khi cải tạo cô, đã thay bộ nhớ của cô bằng loại lớn nhất.

So với robot bên ngoài hiện nay, dung lượng lưu trữ của cô có thể không lớn, nhưng chắc chắn là đủ để lưu trữ một lượng dữ liệu kha khá.

Trình Diên Lan lắp lại chip của robot đen. Khi nó khởi động, cô tháo vỏ ngón tay, cắm đầu ngón tay kim loại vào cổng kết nối. Không cần dây truyền, cách này vẫn có thể lấy dữ liệu. Đây cũng là điều ký ức mách bảo cô.

"Đang vào chế độ truyền thông tin, đang quét dữ liệu, tổng cộng 89.000 byte, bạn có muốn nhận thông tin không?"

Câu nói đó dường như do chính cô nói ra, nhưng lại không giống như từ miệng cô phát ra. Trình Diên Lan lặng lẽ trả lời "có" trong lòng.

Rồi một lượng lớn dữ liệu tràn vào tâm trí cô.

Con robot này là robot chiến đấu, được sản xuất ra với mục đích chính là làm bảo vệ. Vũ khí nó sử dụng là một cây gậy kim loại dài bằng vài cánh tay.

Vì vậy, điều đầu tiên ùa vào tâm trí Trình Diên Lan chính là các kỹ năng chiến đấu và sử dụng vũ khí. Vì ngay từ khi xuất xưởng, robot chiến đấu gia dụng đã được thiết lập không thể gϊếŧ người mà chỉ có thể gây thương tích, nên chúng có rất nhiều cách để hạ gục con người nhanh chóng mà không gϊếŧ chết họ.

Trình Diên Lan vừa tiếp nhận dữ liệu vừa kinh ngạc. Trước đây, cô chỉ mê mẩn đồ thủ công, tập thể dục chỉ là chạy bộ và chơi quần vợt, hoàn toàn không biết đánh nhau.

Có lẽ vì bộ xử lý của cô không tốt lắm nên tốc độ truyền dữ liệu không nhanh. Cô kiên nhẫn chờ đợi. Kỹ năng chiến đấu rất hữu ích cho cô lúc này, đặc biệt là để sinh tồn trên tinh cầu nguy hiểm này.

Nhưng điều cô thực sự muốn là dữ liệu về sửa chữa robot.

Thật tiếc là robot đen không có.

Cô rút ngón tay ra một cách tiếc nuối. Việc truyền dữ liệu chỉ có thể lấy được một phần dữ liệu công khai của robot, không thể xem được ký ức và trải nghiệm của nó, trừ khi có quyền của chủ sở hữu robot. Cô đương nhiên không biết ai đã ra lệnh cho nó.

Cất cả hai con chip vào hộp y tế, rồi tắt robot, Trình Diên Lan nhìn về phía mảnh đất có cây cối.

Nơi đó có người ở, ẩn chứa bí mật, nhưng hiện tại cô không thể, cũng không dám chạm vào.

Lắp lại tứ chi cho robot, cô kéo nó quay trở về.

Bây giờ cô phải tìm cách gắn hai cái chân và nửa thân trên này vào cơ thể mình.

Cô sắp có một cơ thể hoàn chỉnh rồi.