Nhìn ánh mắt của cậu, Trình Diên Lan mỉm cười nói: "Mấy cây này chín rồi cũng không được ăn, phải để làm giống. Đợi trồng được nhiều, cậu muốn ăn bao nhiêu cũng được."
Nghe xong, Trình Trúc tỏ vẻ nghiêm túc, rõ ràng là đã ghi nhớ lời cô dặn.
Nhưng khi hai người đang vui mừng vì tìm thấy lúa thì mặt đất bỗng nhiên rung chuyển. Cơn chấn động kéo dài khoảng hai, ba giây, rác và bụi bặm hai bên ào ào rơi xuống.
Trình Trúc lập tức bám tường leo lên. Hai người nhảy lên trên rồi nhìn về hướng phát ra chấn động.
Ngay lúc họ vừa đứng vững, một cơn chấn động dữ dội hơn lại ập đến, lần này kéo dài đến ba phút.
Cùng lúc đó, một tiếng sấm vang lên từ phía chân trời, liên tiếp không ngừng.
Nó không giống động đất tự nhiên. Trình Diên Lan nhanh chóng nhận ra, âm thanh này rất giống tiếng vũ khí khi tấn công.
Cô chắc chắn rằng nguồn gốc chấn động cách họ rất xa, nhưng dù xa như vậy vẫn nghe rõ mồn một.
Trình Trúc định chạy về phía đó, Trình Diên Lan nhanh tay kéo cậu lại.
"Đừng đi!"
Trình Trúc dừng bước, quay đầu nhìn cô. Một lúc sau, cậu đứng yên, chỉ nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Trình Diên Lan nhớ rõ đó chính là nơi cô gặp con robot màu đen lần đầu tiên. Hóa ra nó đang canh giữ một căn cứ bí mật nguy hiểm. Ở nơi hoang vu này, lại có nhiều robot hùng mạnh canh gác như vậy, rốt cuộc là ai có thể xung đột với họ?
Cũng chẳng trách dạo này không gặp robot nào khác xuất hiện.
Trong lòng cô có chút mừng thầm, nhưng đồng thời cũng dâng lên một nỗi bất an mạnh mẽ, như thể sắp có chuyện chẳng lành xảy ra.
Cô nắm chặt tay Trình Trúc. Cô không còn nhiều thứ để mất, thứ nào cô cũng không muốn từ bỏ.
Hai người đứng đó rất lâu, cho đến khi chấn động dần lắng xuống, không còn động tĩnh gì nữa mới quay về nhà.
Đúng như Trình Diên Lan dự đoán, căn cứ nghiên cứu đã xảy ra biến cố lớn.
Chuyện bắt đầu từ vài ngày trước.
Hôm đó, vật thí nghiệm số 400 đột nhiên biến đổi thành một con quái vật đáng sợ, gϊếŧ chết hai nhân viên thí nghiệm rồi trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm.
Con quái vật sau khi biến đổi trông giống như một con thằn lằn hoặc rồng chân dài có thể đứng thẳng. Lúc mới biến đổi, cơ thể nó phủ một lớp màng nhầy màu trắng, nhưng khi tiếp xúc với không khí, lớp màng này nhanh chóng cứng lại, biến thành một lớp vảy cứng chắc chắn màu xám xanh, trên bề mặt nổi lên những cục u lớn nhỏ, trông vô cùng xấu xí và ghê tởm.
Nó có thân hình to lớn, tốc độ cực nhanh. Ngay khi nó vừa trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm, toàn bộ phòng thí nghiệm dưới lòng đất lập tức phát báo động, chuyển sang chế độ tấn công, liên tục bắn về phía con quái vật. Tuy nhiên, đạn có thể xuyên thủng giáp máy móc nhưng lại không thể xuyên qua lớp vảy ngoài của con quái vật.
Vị tiến sĩ bắt đầu hoảng loạn, nhưng ông ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Trong khi bắn, ông ta đồng thời phóng ra một lượng lớn thuốc mê và chất gây nhiễu thần kinh, cuối cùng cũng hạ gục được con quái vật, ngăn không cho nó trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm gây ra đại họa.
Sau khi con quái vật bị bắt, mọi người tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc. Tuy nhiên, sau đó, rất nhiều vật thí nghiệm trong phòng thí nghiệm bắt đầu biến đổi. Hình dạng của những con quái vật sau khi biến đổi muôn hình vạn trạng, nhưng tất cả đều vô cùng khát máu, gần như không có lý trí. Cứ như có một nguyên nhân nào đó khiến chúng đồng loạt biến đổi vào lúc này.
Nhiều năm nghiên cứu, một sớm thất bại, không một vật thí nghiệm nào sống sót nguyên vẹn. Vị tiến sĩ tức giận đến mức suýt đập phá phòng thí nghiệm, không chịu tin rằng hướng nghiên cứu của mình là sai lầm.
Ông ta bắt đầu nghiên cứu nguyên nhân khiến các vật thí nghiệm biến đổi. Muốn nghiên cứu thì phải tiếp cận chúng, mỗi ngày đều phải dùng một lượng lớn thuốc mê mới có thể khiến chúng yên tĩnh.
Tuy nhiên, thuốc mê có hạn, vật thí nghiệm lại quá nhiều. Một khi chúng tỉnh lại thì sẽ không ngừng đập phá tường. Cho dù hệ thống phòng thủ của phòng thí nghiệm dưới lòng đất này có mạnh đến đâu cũng không chịu nổi sự hành hạ như vậy. Đáng sợ hơn là, những vật thí nghiệm này còn bắt đầu có khả năng kháng thuốc mê.
Cuối cùng, sau sáu ngày kiên trì, thuốc mê đã hết tác dụng.
Lúc này chỉ còn một cách duy nhất, đó là tiêu diệt hoàn toàn những vật thí nghiệm đã biến đổi.
Tiến sĩ vô cùng không cam tâm với kết quả này, ông ta vẫn chưa tìm ra nguyên nhân gây ra sự biến đổi. Nhưng thực tế trước mắt buộc ông ta phải kích hoạt chế độ tiêu diệt quái vật.
Nhưng lần này ông ta lại tính toán sai lầm. Phương pháp tiêu diệt là dùng vũ khí được lắp đặt sẵn trong tường của phòng thí nghiệm để bắn vào đầu quái vật. Tuy nhiên, những con quái vật này không sợ chết, chúng trực tiếp phá hủy vũ khí trên tường, đồng thời dùng sức mạnh đập vỡ tường.
Cứ như có người chỉ huy, con quái vật đầu tiên sau khi ra ngoài, phản ứng đầu tiên không phải là bỏ chạy mà là giải phóng những con quái vật khác. Lũ quái vật bắt đầu chạy tán loạn, phá phách và gϊếŧ chóc khắp nơi.
Cửa chính bị phá vỡ, các thiết bị quan trọng cũng bị phá hủy.
Thậm chí còn có vài con chạy lên mặt đất.
Mọi thứ hoàn toàn hỗn loạn. Vị tiến sĩ tức giận ra lệnh cho robot kích hoạt những vũ khí có sức công phá mạnh nhất.
Và đó chính là tiếng nổ lớn cùng chấn động mà Trình Diên Lan và Trình Trúc nghe thấy.