Học đường trong cung quản lý vô cùng nghiêm khắc.
Buổi sáng, học sinh học về văn hóa, tu luyện và các tri thức cần thiết.
Buổi chiều, sẽ huấn luyện pháp thuật, kiếm thuật, cưỡi ngựa, bắn cung.
Buổi tối, tất cả phải ôn tập nội dung trong ngày, đến khi thuần thục mới được nghỉ.
Chỉ có ngày mồng một, rằm hàng tháng, các dịp lễ tết và những sự kiện trọng đại mới được nghỉ học. Ngoài ra, mỗi ngày đều phải đến lớp.
Thẩm Thiên Minh không có huynh đệ, hậu cung cũng chỉ có duy nhất một vị hoàng hậu là Mộ Uyển.
Hoàng tộc đời trước đã lần lượt qua đời, con cháu hoàng gia trong hoàng thành hiện tại chỉ còn bốn người— Thẩm Quân Lâm, Thẩm Thừa Vũ, Thẩm Thanh Đường, và Thẩm Mục Tâm.
Thẩm Quân Lâm hai mươi tuổi, Thẩm Thừa Vũ mười tám tuổi, Thẩm Thanh Đường và Thẩm Mục Tâm đều mười sáu tuổi. Bốn người tuổi còn nhỏ, mỗi ngày đều phải đến học đường học tập.
Thẩm Quân Lâm và Thẩm Thừa Vũ hiện tại đều có chức vụ, thỉnh thoảng sẽ xin nghỉ.
Ngoài bốn người bọn họ ra, còn có con cái của một số đại thần quyền quý khác.
Hôm nay tất cả bọn họ đều đến lớp.
Hai bên thư phòng mở cửa sổ, trong phòng rộng rãi thanh nhã, ở giữa đặt tám chiếc bàn gỗ tử đàn, chia thành hai dãy trái phải, mỗi bên bốn chiếc.
Mọi người khi nhìn thấy Thẩm Thanh Đường xuất hiện trong học đường lần nữa, tất cả đều sững sờ.
Sao Tứ công chúa lại đến đây?
Hơn nữa nàng còn mang theo một con mèo đến lớp?
Chuyện này có thể chấp nhận được sao?
Lục Cửu An đi theo sau Thẩm Thanh Đường bước vào, mọi người càng thêm kinh ngạc, không chỉ mang theo mèo, mà còn mang theo một người?
Thẩm Thanh Đường không để ý đến ánh mắt của bọn họ, vừa vuốt ve con mèo vừa bước vào phòng. Vừa vào cửa liền nhìn thấy Thẩm Mục Tâm đang ngồi ở hàng ghế đầu bên trái.
[Ồ, hôm qua vừa mới trúng độc, cơ thể vẫn chưa khỏe, sao sáng nay đã đến lớp rồi?]
[Đây là muốn diễn cho ai xem đây?]
Thẩm Mục Tâm trừng lớn mắt, siết chặt quyển sách trong tay, vẻ mặt không thể tin được.
“Muội muội, khụ khụ... sao muội lại đến đây?” Nàng ta yếu ớt nói.
Tên ngốc này không phải định đến học thật đấy chứ? Nàng nghe có hiểu được gì không?
“Đương nhiên là ta đến học rồi.”
Thẩm Thanh Đường liếc nàng bằng ánh mắt nhìn kẻ ngốc, sau đó dẫn Lục Cửu An đến chỗ hai chỗ trống ở hàng cuối cùng.
Thẩm Thanh Đường tự nhiên ngồi vào chỗ bên trái, chỉ tay vào chỗ trống bên phải, nói với Lục Cửu An: “Ngươi ngồi đây.”
Lục Cửu An có chút do dự: “Tứ công chúa, thần cũng phải học sao?”
“Ngươi không cùng ta lên lớp, thì làm sao có thể bảo vệ ta từng bước không rời?”
Lục Cửu An nghĩ thấy cũng có lý, liền ngồi xuống.
Người dạy học cho bọn họ là Đỗ Nguyên, một lão nhân đức cao vọng trọng, pháp lực cao cường.