Anh ôm ngực, cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhưng chưa đầy một lúc sau, anh nhận được thông báo từ đoàn phim “Thịnh Thế Hoàng Hậu” yêu cầu Dư Dao Dao đến báo danh vào tuần sau.
Nghê Dịch tặc lưỡi, “Chị ấy cố ý sao?”
Chỉ một bài viết trên Weibo, không chỉ làm rõ mối quan hệ giữa cô và ông chủ không bị rạn nứt, mà còn khiến đạo diễn Lý Ba bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Đồng thời, cô còn mượn lượng truy cập từ hot search trước để quảng bá cho bộ phim mới và bản thân.
Đúng là một mũi tên trúng ba đích, còn giúp đoàn phim tiết kiệm chi phí quảng bá.
Bây giờ, dù Lý Ba không muốn để cô diễn, cũng không được nữa rồi!
“Chị từ khi nào thông minh như vậy?” Nghê Dịch rít một hơi, “Chẳng lẽ đυ.ng đầu lại có hiệu quả kỳ diệu thế?”
Nhưng anh nhanh chóng cười lắc đầu, “Chắc là ông chủ ở bên cạnh, chỉ đạo cho chị ấy.”
“Chị, đúng là sắp bay cao rồi!”
Trong mấy ngày ngắn ngủi, cô đã lên hot search không biết bao nhiêu lần.
Trước đó ở nhà nghỉ bốn năm, Weibo của cô chỉ có hai, ba vạn người theo dõi, đa phần là tài khoản không hoạt động. Nhưng bây giờ, con số đã tăng lên mười hai vạn!
Khi Nghê Dịch còn đang nghiên cứu, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Dư Tâm Khiết.
“Tiểu Khiết à.”
Anh ta là quản lý của Dư Dao Dao, về lý mà nói, chuyện đời sống không thuộc trách nhiệm của anh.
Nhưng cô ấy không có trợ lý đời sống.
Giọng nói vội vàng và gấp gáp của Dư Tâm Khiết vang lên, “Anh Nghê, chị em sao rồi, sao không nghe điện thoại của em?”
“Ơ, em chưa lên mạng à? Chị em vừa nhập viện, lại còn bị toàn mạng chửi bới. Hiện giờ chị ấy cũng kiệt sức rồi, mấy ngày nữa ổn định lại, anh sẽ bảo chị gọi lại cho em.” Nghê Dịch nói rồi định cúp máy, “Anh phải nhanh chóng gửi kịch bản cho chị em, nói chuyện với em sau nhé.”
Đầu dây bên kia giọng cao lên nửa tông, “Kịch bản? Là với anh Trần sao?”
“Đúng rồi.”
“Chị ấy đã dính scandal, lại còn là nɠɵạı ŧìиɧ, thế nào mà… ý em là, dù chị em có đăng ảnh mang thai, nhưng những người không biết sự thật chắc chắn vẫn nghi ngờ chị ấy. Đạo diễn đoàn phim chắc phải quan tâm đến danh tiếng của diễn viên chứ? Sao lại không sao cả?”
“Là giả mà!”
Nghê Dịch cảm thấy giọng điệu của Dư Tâm Khiết có phần kỳ lạ, nhưng cũng không để ý. Dù sao cô nhóc này đang học ở nước ngoài, có thể hơi kiêu ngạo, nói chuyện không khéo léo.
Anh vẫn cười gật đầu.
“Cư dân mạng bây giờ thông minh lắm. Đạo diễn cũng đâu phải kẻ ngốc.”
Đầu dây bên kia đột nhiên vang lên tiếng "choang", như thể thứ gì đó bị đập vỡ.
“Tiểu Khiết?” Nghê Dịch nhíu mày.
Tiếng thở bên kia nặng nề hơn chút, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, “Không sao, con mèo em nuôi vừa làm vỡ bình hoa.”
“Ồ, ơ? Ký túc xá trường em còn được nuôi mèo à?” Nghê Dịch ngạc nhiên, “Đúng là nước ngoài thoáng thật.”
“… Anh Nghê, chị em có nói gì với anh không? Ví dụ, chị ấy định ly hôn với anh rể em?”
Nghê Dịch bật cười, “Không đời nào. Chị em vừa đăng ảnh, bây giờ cả nhà ba người đang rất hạnh phúc.”
“Tiểu Khiết, tin tức trên mạng không đáng tin đâu, nhiều người chỉ thích gây chuyện thôi.” Anh nói đến đây thì giọng điệu cũng nghiêm túc hơn, “Em đừng tin những thứ đó, hãy tin chị em.”
“Không, nhưng chị em nói…”
“Anh biết mà,” Nghê Dịch cười đầy ẩn ý, “Chị em vừa bảo anh gửi ảnh cưới của chị ấy cho đạo diễn xem. Không ly hôn đâu, em cứ yên tâm học hành đi!”
Xa tận đầu dây bên kia, móng tay đỏ chót gần như cắm sâu vào mặt bàn gỗ!
Dưới đất, lọ hoa vỡ vụn, những bông hoa ly màu hồng nhạt bị giẫm nát không thương tiếc!
*
Lúc này, nhân vật trung tâm Dư Dao Dao đang đứng trước công viên giải trí, còn phấn khích hơn cả Tiểu Bánh Bao!
Đôi mắt long lanh như nước của cô hoàn toàn dán chặt vào quả bóng Mickey màu hồng ở cổng vào, đôi chân như bị đóng băng tại chỗ.
Muốn có.
Thật sự rất muốn có.
Cô ít có cơ hội nhìn thấy thế giới bên ngoài, phần lớn kiến thức đều học được từ việc xem TV, lướt mạng, đọc tiểu thuyết.
Nhưng bóng bay, cô thật sự luôn ao ước!