Hệ thống: [!!!]
Nam Kiều hoảng hốt gọi hệ thống trong đầu.
Vừa nghe thấy tiếng đáp, cô vội vàng hỏi ngay vị trí của nữ chính.
Hệ thống: [Chủ nhân, hệ thống không có quyền xác định vị trí của nữ chính. Trước khi cốt truyện chính thức bắt đầu, nữ chính sẽ không xuất hiện, xin chủ nhân kiên nhẫn chờ đợi.]
Nam Kiều: [Kiên nhẫn chờ đợi???]
Nam Kiều: [Chờ thêm nữa, tôi sợ sẽ bị Hoắc Thời Uyên nuốt chửng mất!]
Nam Kiều: [Hệ thống, chuyện gì xảy ra tôi biết cậu đều thấy cả. Nếu cậu không giúp tôi giải quyết, tôi sẽ không làm việc này nữa!!!]
Vừa bắt đầu đã gặp phải Hoắc Thời Uyên - một tên điên cuồng, Nam Kiều hoàn toàn không chịu nổi.
Cô đang suy nghĩ, liệu công việc ở công ty xuyên không có thực sự phù hợp với mình không?
Cô không có khả năng chịu đựng mạnh mẽ như vậy, chỉ là một bài kiểm tra thực tập mà đã suýt khiến cô suy sụp rồi. Dù có vượt qua được, liệu cô có thực sự chịu được không?
Nhận thấy ý định muốn từ bỏ của Nam Kiều, hệ thống lập tức hiện lên một loạt mã lỗi.
Hệ thống: [Chủ nhân, hãy bình tĩnh!!!]
Hệ thống: [Tôi đã đẩy nhanh tiến độ, nữ chính sắp xuất hiện rồi, cốt truyện sẽ bắt đầu ngay thôi, khi đến lúc tôi sẽ lập tức thông báo cho chủ nhân!!!]
---
Tập đoàn Hoắc thị.
Hoắc Thời Uyên ngồi trong văn phòng xử lý tài liệu.
Đột nhiên, anh cảm thấy hình như đã lâu lắm rồi mình không gặp Nam Kiều.
Những khoảnh khắc thân mật ban đêm vẫn còn rõ ràng trong tâm trí, nhưng thời gian thực sự đã trôi qua một tháng.
Có cảm giác như thời gian đang bị đẩy nhanh.
“Cốc, cốc, cốc.”
Hoắc Thời Uyên thờ ơ gõ nhẹ lên mặt bàn, khí chất lạnh lùng và sắc bén khiến người khác khó lòng đến gần.
Đúng lúc anh đang chìm đắm trong suy nghĩ, tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài văn phòng.
“Vào.”
Khóe môi mỏng khẽ nhếch, Hoắc Thời Uyên thản nhiên thốt ra một từ.
Cánh cửa văn phòng mở ra, Tống Trí dẫn theo một cô gái mặt tròn tóc buộc đuôi ngựa bước vào.
Bộ vest công sở không vừa vặn lắm, trông cô ta có vẻ hơi căng thẳng.
Bước theo sát sau Tống Trí, khi ngẩng đầu nhìn lên, cô gái đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Thời Uyên, trong mắt thoáng hiện một chút phấn khích khó nhận ra.
“Thưa cậu chủ Hoắc, đây là trợ lý mới, Bạch Duyệt Oanh.”
“Chào cậu chủ Hoắc.”
Bạch Duyệt Oanh theo sau Tống Trí, nhỏ nhẹ chào một tiếng, vẻ mặt e dè.
Hoắc Thời Uyên dừng tay, ánh mắt lạnh lùng liếc qua.