TN80: Chồng Sĩ Quan Mở Khóa Kỹ Năng Mới Mỗi Đêm

Chương 25.1: Cô đã bị anh nhìn thấu!

Mộ Trừng thấy hôm nay không xem lịch, chuyện gì cũng không suôn sẻ.

Đôi mắt vừa dịu dàng bình hòa của Cố Quân Triết lại trở nên lạnh lùng xa cách, nụ cười nơi khóe môi cũng đầy mỉa mai và tự giễu.

Dáng vẻ anh như một công tử danh gia bị cô gái giang hồ lừa gạt đã lâu lừa một vố.

Nhưng cô thật sự đã lừa anh, dù cô cũng bất đắc dĩ!

Mộ Trừng cũng đâu muốn xuyên không vào người vô dụng, đáng ghét như Mộ Quý Anh!

Cố Quân Triết thấy ánh mắt Mộ Trừng thoáng ngẩn ngơ, kéo ghế ngồi bên giường cô.

"Mộ Trừng, cô nói xem ngoài việc lừa tôi không biết chữ, giả vờ nhảy lầu, giả ngất, cô còn gì nữa?"

Giọng anh chợt lạnh đi vài phần: "Mảnh giấy đưa cho Tề Hằng rốt cuộc có phải cô viết không?"

Cố Quân Triết lơ đãng chỉnh tay áo sơ mi, ngước mắt lên, trong mắt toàn vẻ lạnh lẽo:

"Nếu cô thật sự muốn tìm người lấy chồng, tôi thành toàn cho cô, cô cũng không cần lăn lộn nữa!"

Mộ Trừng cảm nhận được trong khí thế nghiêm nghị của Cố Quân Triết, thành kiến trước đây của anh lại ùa về.

Cô thở dài: "Mảnh giấy đó không phải tôi viết.

Nhảy lầu và ngất đi là tôi giả vờ, nhưng tôi làm vậy để phản kích và tự vệ, không lẽ người ta đánh đến tận cửa nhà tôi rồi, tôi còn phải nhịn sao?"

Sau khi cô thừa nhận giả vờ nhảy lầu và ngất đi, vẻ lạnh lùng trên mặt Cố Quân Triết lại tăng thêm vài phần.

Anh lại hỏi: "Vậy Lưu Nga đối với cô không quá tệ còn cho coo đi học biết chữ?"

"Không có! Tôi biết mấy chữ đó là bí thư thôn dạy."

Mộ Trừng dần trở nên gay gắt dưới giọng nói lạnh lùng của Cố Quân Triết:

"Nói cho cùng anh chỉ là không tin tôi thôi!

Chuyện này nếu đặt lên Bạch Lâm, anh chắc chắn sẽ tin cô ta, bảo vệ cô ta, đúng không?"

Cố Quân Triết thấy Mộ Trừng thật vô lý, bản thân có vấn đề không dám nhận, còn lôi kéo người khác.

"Đúng, phẩm hạnh của Bạch Lâm khiến tôi tin tưởng, còn cô..."

Cố Quân Triết đứng dậy: "Những việc cô làm ở làng Cổ Thành, tôi còn nhớ rõ mồn một.

Ý là tôi nhớ hết!"

Anh lạnh lùng quét mắt nhìn Mộ Trừng: "Cô nói người như cô, làm sao tôi tin được?"

Mộ Trừng hoàn toàn bị chọc giận.

Cô không còn cảm giác có lỗi vì lừa Cố Quân Triết nữa, ngược lại cười lạnh châm chọc anh.

"Bạch Lâm phẩm hạnh tốt?

Trương Thanh Thanh nhìn là thấy ngay tính thẳng thắn, cô ta nghĩ ra được nhiều trò thế này để hại em ư?

Chính là Bạch Lâm làm quân sư sau lưng chỉ điểm cho Trương Thanh Thanh, Trương Thanh Thanh như thằng ngốc xông lên phía trước.

Chỉ có người ngây thơ như anh mới tưởng Bạch Lâm là người tốt!"

Ngây thơ là gì?

Cố Quân Triết tỉnh lại nhướng đôi mày kiếm, giận dữ đứng dậy:

"Cô đừng vu khống người tốt, không có chứng cứ, tôi tin những gì tôi tận mắt thấy hơn."

Anh chỉnh lại quần áo, mở cửa đi ra.

Trước khi đi, anh lạnh lùng nói: "Trước khi Bạch Lâm xuất viện có thể đi, cô tốt nhất nên an phận.

Nếu không, cô cũng không cần đi cùng chúng tôi nữa."

Mộ Trừng tức đến toàn thân run rẩy, cô giơ tay đấm mấy cái xuống giường:

"Cố Quân Triết anh đúng là đồ ngốc, bị Bạch Lâm lừa quay như chong chóng là đúng."

Cô cúi mắt nhìn cái giường xếp, khóe mắt chợt đỏ lên: "Anh không phải ngốc, anh chỉ là bảo vệ người anh thích mà thôi!"

Cố Quân Triết như thần binh thiên tướng xuất hiện trước mặt cô, giúp cô dạy dỗ Tề Hằng, cô rất biết ơn.

Nhưng tất cả những điều này đều không đủ để khiến Cố Quân Triết sinh ra lòng thương xót và đối đãi chân thành với cô!