Trò Chơi Không Tưởng [Vô Hạn Lưu]

Chương 5: Nhà Chiêm tinh kiểm tra

Mạnh Phức Du nhìn qua nhìn lại giữa hai người, khẽ thở dài, không tham gia sâu vào cuộc thảo luận giữa họ, sau khi ăn xong cô liền rời đi.

Sau khi kết thúc cuộc thảo luận sáng nay, cả ngày trôi qua trong sự nhàn rỗi và nhàm chán. Vì không được phép mang điện thoại di động hay các thiết bị điện tử khác vào, Mạnh Phức Du nằm trên giường mấy tiếng đồng hồ. Mãi đến khi cuộc thảo luận thứ hai ở tầng một gần như kết thúc, cô mới sửa sang lại quần áo và rời khỏi phòng.

Cửa phòng của số chín Nhà chiêm tinh vẫn đóng chặt, Mạnh Phức Du đứng tựa trên lan can một lúc, cuối cùng cũng đợi được lúc hắn trở về.

Thời điểm người đàn ông nhìn thấy cô đầu tiên là thoáng sững sờ: "Cô tìm tôi có việc gì?"

Mạnh Phức Du giương cằm lên: "Tôi muốn tìm một nơi để trò chuyện với anh."

"Cô cũng thật là kỳ quái, vừa rồi thời điểm mọi người đều ở tầng một náo nhiệt thảo luận thì chỉ có cô rời đi, hiện tại chúng tôi đều đã tan cuộc, cô lại muốn tìm tôi để đơn độc trò chuyện?" Người đàn ông nghi ngờ nói.

"Tin tức mới còn chưa có, có cái gì tốt để thảo luận đâu, chỉ làm lãng phí thời gian thôi." Mạnh Phức Du nói với hắn: "Tôi chờ anh ở quán nước lộ thiên phía đông trên tầng ba." Nói xong liền trực tiếp rời đi.

Toàn bộ tòa pháo đài trong thành, ngoại trừ mười người chơi bên ngoài này cũng chỉ còn lại con rối quản gia NPC vào thời khắc tất yếu mới có thể xuất hiện, vì vậy, quán nước không có nhân viên, nhưng trang thiết bị và nguyên liệu tương ứng đều đầy đủ.

Mạnh Phức Du lấy ly đế cao ngâm hai chén quất vàng chanh, cắm ống hút vào, vừa mới bưng đến bên quầy bar, liền thấy số chín Nhà chiêm tinh đi tới.

Chiêm tinh tiếp nhận đồ uống cô đưa tới, nói tiếng cám ơn: "Tôi nói qua cho cô biết trước về những kết luận mà chúng tôi vừa thảo luận."

"Không cần." Mạnh Phức Du dùng ống hút khuấy viên đá, chúng đυ.ng lên thành cốc phát ra âm vang thanh thúy, năm ngón tay mảnh khảnh ngăn ở trước mặt: "Cám ơn, tôi không cảm thấy rất hứng thú."

Nhà Chiêm tinh không hiểu nhíu mày lại: "Vậy cô muốn theo tôi trò chuyện về cái gì?"

"Đương nhiên là hỏi xem tối nay anh muốn kiểm tra thân phận của ai." Mạnh Phức Du thành thực nói.

Chiêm tinh có chút không cao hứng.

Thẻ bài thân phận của hắn ở trong game là nhân vật tồn tại hết sức trọng yếu, dù sao thì trong các nhân vật được cung cấp tin tức, Người gõ chuông chỉ có buổi tối đầu tiên có thể nhận được tin tức, Người đồng cảm bị hạn chế chỉ có thể kiểm tra được hai người ở hai bên trái phải, chỉ có Nhà chiêm tinh là mỗi đêm đều có quyền đưa ra lựa chọn của riêng mình, có thể kiểm tra trong hai người tùy ý có tồn tại ác quỷ hay không.

Nhân vật của hắn có năng lực rất mạnh, chỉ số chiến lược vô cùng quan trọng, và thường phải mất gần hai giờ để thảo luận cùng mọi người về việc nên kiểm tra ai.

"Liên quan tới chuyện này, vừa rồi đã có kết quả, tám người đều ở đó, tôi cảm thấy không cần phải tiếp tục cùng cô đơn độc thảo luận lại một lần nữa."

Nhà chiêm tinh đứng dậy muốn rời đi thì giọng nói của Mạnh Phức Du từ phía sau truyền đến: "Tất cả mọi người nghe được có nghĩa là phe Hung bài cũng nghe được, vậy còn có gì để thử nữa? Dù sao đêm nay anh cũng nhất định sẽ bị ác quỷ nguyền rủa, cho nên chính anh hãy kiểm tra người khác, không phải tuân theo kết quả đã thương lượng."

Mạnh Phức Du tiếp tục: "Nếu như tôi là anh, tôi sẽ kiểm tra số ba Thất ngữ giả và một thẻ bài người tốt vô cùng xác thực không thể nghi ngờ."

Nhà chiêm tinh quay đầu: "Tại sao lại là số ba Thất ngữ giả mà không phải là số mười Thánh thương?"

Mạnh Phức Du: "Bởi vì số ba ở phía trước, khi phe Hung không có Gương hai chiều để nhìn tình huống của bài, hắn sẽ nhận lầm một thẻ bài khác và có thể đυ.ng phải người phía sau. Hơn nữa, số lượng của Ẩn bài ít hơn Linh bài, vì vậy xác suất trùng với người phía sau nhỏ hơn một chút. Thêm vào đó, Thất ngữ giả có khả năng đặc biệt, lá bài này dễ bị các năng lực dò xét ngộ nhận thành phe Hung. Ngay cả khi ai đó đυ.ng phải thẻ này đêm đầu tiên, họ vẫn có cơ hội phản bác rằng đây là một lá bài mà phe xấu rất thích mạo danh."

Nhà Chiêm tinh suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Nhưng làm thế nào để chắc chắn rằng người nói có thẻ bài tốt là người tốt? Tôi không thể tự kiểm tra chính mình."

Mạnh Phức Du: "Cái này đơn giản thôi, số bảy Thánh đồ. Cô ấy có cả Người gõ chuông và tôi, Người đồng cảm, đều bảo vệ cô ấy. Cô ấy đáng tin cậy hơn so với những người khác."

Khi đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, mọi người đều chìm vào giấc ngủ sâu.

Mạnh Phức Du nghe thấy một giọng nói trong giấc mơ của cô: "Trong hai căn phòng cạnh bạn, có hai người nắm giữ Hung bài."