Cô đoán Diệp Y có lẽ là một người chơi mới chưa trải qua nhiều phó bản, may mắn gặp lúc người chơi số 16 hoàn thành phó bản, tất cả người chơi là con người đều bị động rời khỏi không gian Chủ Thần, bởi vậy vẫn chưa hiểu rõ lòng người hiểm ác.
Mỗi người chơi sau khi trở về đều sẽ nhận được năng lực đặc biệt, muốn hãm hại người khác thì căn bản là khó lòng phòng bị.
Hiện tại, Chu Khả Nhiên vô cùng rối rắm, cô không muốn bại lộ thân phận người chơi của mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Y vô tư lự mà ở trong khu rừng Hắc Ám, giơ cao ngọn đuốc thu hút ánh mắt của bầy sói.
Giá mà năng lực của mình có chút tính công kích, thì cũng không đến mức phải co đầu rụt cổ… Chu Khả Nhiên bực bội gấp laptop lại.
Vẫn là nên đi nghỉ ngơi trước đã, loại chuyện này không phải là thứ mà một "tay mơ" như cô có thể quản được.
Chu Khả Nhiên đứng dậy khỏi ghế, đột nhiên toàn thân truyền đến một cảm giác lạnh lẽo thấu xương, như thể trong nháy mắt rơi vào hầm băng, ngay cả sợi tóc cũng đang run rẩy.
Năng lực của cô: Dự đoán nguy hiểm, kích hoạt.
Hô hấp của cô gái như ngừng lại, cô chậm rãi xoay người, chỉ thấy ở góc tường của phòng ngủ hiện lên một bóng người.
Cửa sổ không biết bị mở ra từ lúc nào, gió lạnh tràn vào căn phòng vốn ấm áp.
Người phụ nữ mặc áo cưới đỏ quay lưng về phía cô, mái tóc đen buông xõa vừa tĩnh lặng vừa ngoan ngoãn, đứng im như một bức tượng sáp không có sinh khí.
----------------
"Á, vừa nãy chị ma đó thật sự dọa tôi hết hồn!" Tĩnh Thủy Đêm vỗ ngực.
[Lúc đang lục lọi đồ đạc mà đột nhiên xuất hiện thì đúng là hết hồn luôn á trời!]
[ Chị Tĩnh bị dọa trông đáng yêu ghê ha ha ha.]
[Tuy là tình tiết cũ rích rồi, nhưng mà tôi vẫn thấy hơi sợ hu hu.]
[Lần này xuất hiện ở góc phòng, nói không chừng lần sau là dí sát mặt luôn ấy chứ!]
"Được rồi, cùng xem lần này chúng ta tìm được manh mối gì nào."
Tĩnh Thủy Đêm vẫn tiếp tục đi trên con đường dẫn đến nghĩa địa, sau khi bình yên vượt qua vài lựa chọn, cô bất ngờ nhặt được một chiếc cặp sách nằm trên đường.
Một chiếc camera, một tấm thẻ học sinh và hai tấm ảnh.
Chiếc camera có dấu hiệu bị hư hỏng rõ ràng, không thể mở được, nhưng thẻ học sinh và ảnh chụp cũng cung cấp không ít thông tin.
Tĩnh Thủy Đêm nói: "Hóa ra "tôi" tên là La Tuyết, đang học ở Đại học Thủ đô."
"Tôi nhớ có một manh mối nói con gái nhà nào đó ở Vĩnh An thôn thi đậu vào Đại học Thủ đô."
Mấy nghìn người trong phòng livestream cũng bắt đầu phân tích theo.
[Vậy là "tôi" là một cô gái nông thôn thi đậu vào một trường đại học tốt, sau đó bị lừa bán làm cô dâu?]
["Tôi" còn xuất hiện trong tờ rơi tìm người, chứng tỏ "tôi" thật sự đã bị mất tích!]
[Vậy cô dâu ma đi theo "tôi" là sao?]
[Trong ảnh còn có một cô gái nữa!]
Khu bình luận xuất hiện đủ loại phân tích, Tĩnh Thủy Đêm nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
"Thẻ học sinh cung cấp thông tin rất rõ ràng, nhưng hai bức ảnh này rất đáng để phân tích."
"Một tấm là "tôi" chụp cùng một cặp vợ chồng trung niên, còn một tấm là "tôi" chụp chung với một cô gái khác ở trường học."
Tĩnh Thủy phóng to ảnh chụp trong trò chơi, một tấm ảnh chụp vợ chồng trung niên dựa vào một cô gái tươi cười rạng rỡ, tấm còn lại là hai cô gái dựa sát vào nhau, ‘"tôi" ôm một cô gái khác có vẻ ngại ngùng.
"Cặp vợ chồng trung niên này có khí chất rất tốt, không giống như là vợ chồng nông thôn."
"Ngược lại là cô gái chụp ảnh cùng, so với "tôi", khí chất tương đối… tự ti, ăn mặc cũng rất kín đáo."
Tĩnh Thủy Đêm đã có thể khẳng định, nhân vật chính là bạn học của cô gái nông thôn trong bức ảnh, cô ấy đến đây chắc chắn là để tìm bạn!
Đột nhiên cô lại nghĩ đến điều gì, Tĩnh Thủy Đêm vội vàng nhấp vào mục vật phẩm mở điện thoại ra, tin nhắn được gửi từ ba mẹ nằm im lìm trong mục tin nhắn.
[**Đừng về nhà! Ba mẹ *** con, hãy đi ** cẩn thận.]
"Hóa ra chiếc điện thoại này không phải của "tôi"."
Giọng nữ từ tính chậm rãi cất lên, mang theo sự chắc chắn thong dong.