Nghiên cứu viên chính thức đẩy kính mắt, bắt đầu ghi ghi chép chép vào sổ nhỏ.
Dương Nguyên lộ ra một nụ cười như thể đã lấy lại được chút thể diện, rồi khi nghe thấy giọng của nghiên cứu viên chính thức, nụ cười anh ta lập tức cứng đờ.
“Dương Nguyên, làm ồn trong phòng thí nghiệm, trừ 1 điểm.”
Dương Nguyên nghiến răng nghiến lợi.
Được! Trừ 1 điểm thì anh ta chịu!
Nhưng còn Bùi Tuệ thì sao?!
Lúc anh ta tố cáo cô, cô không ngừng tay, giờ đã tháo ba con khỉ giả rồi.
Chắc chắn phải trừ mười mấy điểm chứ!
Nghiên cứu viên chính thức liếc nhìn Bùi Tuệ, bắt đầu ghi chép vào sổ nhỏ.
“Nghiên cứu viên Bùi phá hủy đạo cụ thí nghiệm, trừ 3 điểm.”
Dương Nguyên còn chưa kịp cười thì lại nghe thấy giọng nghiên cứu viên chính thức tiếp tục vang lên.
“Nghiên cứu viên Bùi chữa trị vết thương cho khỉ con thí nghiệm, cộng 10 điểm.”
Dương Nguyên tức khắc muốn ngất.
???
Anh ta chỉ tố cáo một chút, vậy mà qua qua lại lại khiến Bùi Tuệ được thêm 7 điểm?
Mẹ kiếp, giờ anh ta nghi ngờ Bùi Tuệ không phải là con gái ruột của ông boss này mà là tổ tiên tám đời của ông ấy luôn rồi?!
Nghiên cứu viên chính thức đẩy đẩy kính mắt, ánh mắt lóe lên một tia sáng.
Ông ta có thể đoán được Dương Nguyên đang nghĩ gì.
Lúc trước lại còn muốn dùng quy tắc do boss thiết lập để ép ông ta.
Hừ, xin lỗi, cô ấy là người có quan hệ với boss.
Cậu đã đυ.ng phải tảng đá rồi.
Suy nghĩ một chút, nghiên cứu viên chính thức hơi ngẩn người, mặt hơi đỏ, không nhịn được mà thầm khen mình trong lòng.
Ông ta đúng là một tên khôn ngoan, biết ứng biến linh hoạt như vậy.
Thật không biết boss vui vẻ sẽ thưởng cho ông ta cái gì, hì hì hì.
Bằng động tác nhanh nhẹn, Bùi Tuệ khoác lên mình một chiếc áo lông giả hình khỉ, lập tức có một con khỉ nhỏ nhảy vào lòng cô.
Nó ôm chặt lấy cô, như thể coi cô là mẹ, mãi không chịu buông tay.
Nhìn Tống Hiên Kỳ và người chơi treo cổ đang tò mò nhìn mình, Bùi Tuệ giơ hai chiếc áo lông giả còn lại lên: “Mặc không?”
Tống Hiên Kỳ ngập ngừng gật đầu.
Người chơi treo cổ cũng vậy.
Dương Nguyên đứng bên cạnh, mặt giận đỏ bừng nhưng không ai thèm để ý đến anh ta.
Sau khi cả ba khoác áo lông khỉ, họ bế những con khỉ nhỏ còn lại, mỗi người hai con, dễ dàng ôm gọn lấy chúng.
Mấy con khỉ nhỏ rất ngoan, chỉ cần có mẹ ôm là chúng hài lòng, đôi mắt to tròn ngây ngô, ươn ướt nhìn mẹ mà không chớp.
Sau đó Bùi Tuệ nhấn nút thứ hai.
Cả chín cây cột bắt đầu rung chuyển dữ dội, cả khu vực thí nghiệm giống như đang trải qua một trận động đất.
Người chơi treo cổ mất thăng bằng, ngã lăn ra đất.
Hai con khỉ nhỏ trong lòng cậu ấy giật mình nhưng vẫn bám chặt vào áo cậu ấy, không chịu buông tay.
Bùi Tuệ biết rõ về thí nghiệm này, ánh mắt cô thoáng tối lại.
Mặt đất rung lắc thế này không đáng sợ, chỉ cần đứng dựa vào tường sẽ không bị ngã hay bị thương.