Thập Niên 70: Thủ Tiết 3 Năm, Mang Song Bào Thai Đến Quân Đội Tìm Chồng Ly Hôn

Chương 7

Trước đó Lý Kiệt dẫn các đồng chí bên hậu cần hớt hơ hớt hải chạy tới, người nhà quân nhân lập tức tò mò hỏi thăm đôi chút.

Biết được là vợ của Tần Thời Úc cùng hai đứa con tới theo quân, mấy người trong khu gia đình quân nhân này ai nấy đều tò mò.

Tần Thời Úc chính là nhân vật nổi tiếng trong quân khu, không biết có bao nhiêu gia đình để ý, muốn giới thiệu chị em họ hàng nhà mình cho anh, ai ngờ đùng một cái lại nghe tin Tần Thời Úc chẳng những đã kết hôn mà còn có hai đứa con.

Chuyện này khiến cho mọi người đều rất tò mò, vợ của Tần Thời Úc rốt cuộc trông như thế nào?

Giờ phút này khi nhìn thấy Vân Chức Chức, tất cả đều thất vọng tràn trề.

Cái gì vậy trời?

Đã xấu xí lại còn trông già dặn hơn Tần Thời Úc, mắt nhìn người của Tần Thời Úc có vấn đề rồi sao?

“Mọi người nói xem, một người tài giỏi như doanh trưởng Tần sao lại vớ phải một cô vợ xấu xí thế nhỉ?”

“Thảo nào doanh trưởng Tần không cho cô ta theo quân, sợ mất mặt chứ gì!”

Nét mặt Vân Chức Chức không chút thay đổi, nghe những lời bàn tán của đám người trong khu nhà, không kiêng nể gì mà chỉ trỏ vào ngoại hình của mình.

Thật ra cô vẫn luôn thắc mắc, nếu Tần Thời Úc không tình nguyện kết hôn với nguyên chủ, vậy thì trong ba năm qua, anh có rất nhiều cơ hội để ly hôn với cô ấy, tại sao anh lại không làm?

Trong lúc mọi người vừa tò mò dò xét vừa nhỏ giọng bàn tán, cả nhóm đi tới bên ngoài căn nhà, Lý Kiệt và những người khác cũng vừa thu dọn xong, mấy người lính ào ào từ trong nhà bước ra.

“Doanh trưởng Tần, chúng tôi đã thu dọn nhà cửa xong xuôi rồi, chúng tôi xin phép về trước!”

Nói xong, bọn họ lại ào ào rời đi, tốc độ nhanh đến mức không kịp để người ta nói một lời cảm ơn.

Vân Chức Chức không thích cảm giác bị người khác dòm ngó, lập tức dẫn hai đứa nhỏ đi vào phòng ngủ phụ.

Bố cục nhà ở trong khu gia đình quân nhân đều giống nhau, gồm hai gian phòng ngủ, bên trái và bên phải là nhà bếp và nhà vệ sinh riêng biệt, trong sân có một cái giếng bơm, xung quanh giếng được lát gạch ngay ngắn, còn xây bệ rửa đồ bằng gạch đỏ, rãnh thoát nước cũng được đào rất cẩn thận, có thể thấy chủ nhân trước đây đã rất dụng tâm với nơi này.

Trong nhà đồ đạc đầy đủ, có thể dọn vào ở ngay.

Cô để hai đứa nhỏ ngồi xuống, sau đó mới đi nhận lấy hành lý của ba mẹ con từ tay Tần Thời Úc, quần áo của nguyên chủ đều rách rưới, cô chỉ mang theo quần áo thay giặt của hai đứa nhỏ và của mình, còn lại đều không lấy.

Lần này rời khỏi thôn Vân Hà, Vân Chức Chức không có ý định quay trở lại nhưng thời đại này muốn ra ngoài cần phải có giấy giới thiệu, không có đơn vị thì không thể nhập hộ khẩu, cô và hai đứa nhỏ muốn ở lại thành phố Hải thì phải có một công việc.

“Mẹ ơi.” Viên Viên vươn tay kéo tay áo Vân Chức Chức, đôi mắt đen láy nhìn cô.

Vân Chức Chức đặt quần áo trong tay xuống, ngồi xuống bên cạnh con bé, dịu dàng hỏi: “Mẹ đây, sao thế con?”

Đoàn Đoàn cũng bò tới bên cạnh Vân Chức Chức ngồi xuống, thân mật nép vào người cô.

Ánh mắt Vân Chức Chức dịu dàng, cô vẫn luôn thích trẻ con, kiếp trước vì cơ thể bị tổn thương nên cô không thể có con.

Mặc dù nói là sau khi xuyên qua đây lập tức trở thành mẹ của hai đứa nhỏ nhưng mối liên kết giữa cô và chúng khiến cô cảm thấy chúng chính là con ruột của mình.

“Mẹ ơi, có phải cha không thích con và anh trai không?” Viên Viên níu lấy góc áo cô, rụt rè không dám buông ra.

Mẹ đã nói, bọn họ tới đây để tìm cha.