Đại Lão Kiều Kiều Lại OOC

Chương 1

Năm 2019, mùa đông, Bạch Thành.

Chiếc Mercedes trắng chạy vào khu biệt thự Bắc An, dừng lại trước một căn biệt thự nhỏ kiểu châu Âu.

“Nhị tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi.” Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu, thấy cô gái nhỏ đang ngủ say trên ghế sau.

Trì Kiều chậm rãi mở mắt, đôi mắt to tròn như nai con ánh lên vẻ mơ màng.

Vừa rồi cô lại mơ thấy chuyện của kiếp trước.

Từ lúc cô trọng sinh trở về năm 2019 đến nay đã ba tháng, nhưng hình ảnh khuôn mặt tuyệt vọng đến tột cùng của Quyền Giác vẫn thường xuất hiện trong giấc mơ của cô.

Kiếp trước, sau khi cô bị hại chết, chính Quyền Giác đã mang hài cốt của cô từ một ngọn núi hoang trở về.

Lúc đó, Quyền Giác đã phát điên, điên vì cái chết của cô.

Anh sống cùng bộ hài cốt của cô suốt một tháng trời, đối xử như với người yêu, mỗi tối đều hôn lên bộ hài cốt ấy và chúc ngủ ngon.

Một tháng sau, Quyền Giác mang theo hài cốt của cô, đồng quy vu tận với những kẻ đã hại cô.

Lúc đó, ý thức của cô vẫn còn lưu lại trên đời, cuối cùng biến mất cùng với anh.

Tài xế nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo như bánh bao của Trì Kiều đầy vẻ mơ màng, trong lòng không khỏi thấy cô thật đáng yêu, giọng nói cũng dịu dàng hơn: “Nhị tiểu thư, cô mau vào nhà đi, tiên sinh và phu nhân đã đợi cô rất lâu rồi.”

Trì Kiều khẽ “ừm” một tiếng.

Khi cô chuẩn bị xuống xe, điện thoại trong túi bỗng vang lên.

Cô ngừng động tác mở cửa xe, chậm rãi lấy điện thoại từ trong túi ra.

Tài xế ngồi phía trước qua kính chiếu hậu nhìn thấy chiếc điện thoại đen sì, cũ kỹ như cục gạch trong tay cô thì khóe miệng giật giật.

… Nhị tiểu thư này cũng quá quê mùa rồi, thời đại nào rồi mà thanh niên còn dùng loại điện thoại cho người già như vậy.

Trì Kiều ấn nút nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng nói gấp gáp của một người đàn ông.

“Xin chào, xin hỏi đây có phải là Trì tiểu thư không?”

Nghe giọng nói xa lạ từ điện thoại, ánh mắt Trì Kiều thoáng nheo lại.

“Anh là ai?”

Âm giọng chuẩn loli, mềm mại, ngọt ngào, nhưng giọng điệu lại có chút lãnh đạm.

Tuy vậy, điều đó không làm giảm bớt sự phấn khích của người đàn ông ở bên kia đầu dây.

“Tôi là Tần Doãn, người phụ trách phòng thí nghiệm S911. Không biết gần đây Trì tiểu thư có thời gian không? Tôi muốn thỉnh giáo cô một vài vấn đề.” Giọng nói của người đàn ông đầy cẩn trọng và kỳ vọng, giống như đang nói chuyện với một học giả cao cấp hơn mình nhiều.

Phòng thí nghiệm S911?

Hình như là một trong năm phòng thí nghiệm hàng đầu trong lĩnh vực nghiên cứu y học cổ truyền ở trong nước.

Thông tin về S911 nhanh chóng lướt qua trong đầu Trì Kiều, người phụ trách đúng là tên Tần Doãn.

Nhưng cô không quen biết người này.

Chắc chắn là người đó đã để lộ số điện thoại của cô.

Trì Kiều phồng má, vẻ mặt đầy bất mãn: “Xin lỗi, tôi không rảnh.”

Nói xong, cô trực tiếp cúp điện thoại.

“Nhị tiểu thư gặp phải cuộc gọi lừa đảo à?” Tài xế hỏi.

… Dạo này lừa đảo qua điện thoại đúng là tràn lan, thủ đoạn thì ngày càng tinh vi. Nhị tiểu thư vừa mới ra khỏi núi, chắc chắn không biết gì, dễ bị lừa lắm.

Trì Kiều qua loa gật đầu, nhét điện thoại vào túi rồi xuống xe.

Tài xế cũng xuống xe, mở cốp lấy hành lý giúp cô.

Trì Kiều nhìn căn biệt thự tinh xảo trước mặt, khóe môi khẽ cong.

Kiếp trước, nhà họ Trì phải đến tháng 9 năm 2020 mới cử người đón cô từ Ly Sơn trở về.

Kiếp này, bọn họ đến sớm hơn một năm.

Nhưng điều đó cũng không sao.

Kiếp này, cô mới là người nắm giữ trò chơi này. Những kẻ muốn hại cô chẳng qua cũng chỉ là cá nằm trên thớt của cô mà thôi.

Tài xế bước lên dẫn đường, Trì Kiều ngoan ngoãn đi theo sau, cúi đầu, yên lặng như một búp bê xinh xắn.