"Sếp, anh có bưu phẩm."
"Để đó đi."
Trịnh Thần Phong là cảnh sát thiên tài, am hiểu hầu hết lĩnh vực. Hắn ta nhận được lời mời từ tổng cục nhưng nhất quyết từ chối, không chịu ngồi yên làm lãnh đạo mà chỉ thích xuống tỉnh lẻ, làm một cảnh sát bình thường, hằng ngày vất vả điều tra những vụ án mạng. Sở thích ngược đời này cũng không phải là khó hiểu.
Trịnh Thần Phong là người thừa kế của một gia tộc quyền quý. Hắn chỉ cần ngồi yên thì tiền tiêu cũng không hết. Vậy mà, hắn lại từ bỏ vị trí thiếu gia an nhàn, sung sướиɠ, chạy đi làm cảnh sát, vất vả điều tra ngược xuôi. Một người dám bỏ qua việc kế thừa gia tộc để theo đuổi đam mê như Trịnh Thần Phong sao có thể chịu chấp nhận đến tổng bộ nhàn nhã uống trà kia chứ? Hơn nữa, hơn ai hết, Trịnh Thần Phong biết rõ mấy lệnh điều động này là do người nhà mình nhúng tay vào. Ba mẹ hắn sợ hắn gặp nguy hiểm với bọn tội phạm nên mới dùng cách này. Nhưng, hắn đã không muốn đi thì ai cũng đừng thay đổi được suy nghĩ.
Bảy năm trong nghề, thuyên chuyển công tác cũng đến năm sáu lần, hiện tại, Trịnh Thần Phong đang làm tổ trưởng tổ trọng án thành phố Hạ Châu, một thành phố yên bình ở phía Bắc. Ba tháng trước, Trịnh Thần Phong vừa chuyển đến nơi này thì cũng là lúc thành phố luôn yên bình này xảy ra những vụ án mạng nghiêm trọng. Trong vòng ba tháng, năm vụ án mạng đã xảy ra, các nạn nhân đều chết bởi một viên đạn từ súng bắn tỉa. Điều đáng nói là các nạn nhân không có bất kỳ liên quan gì với nhau, vì thế, cảnh sát không thể tìm ra được động cơ gây án của hung thủ.
Những vụ án liên tiếp xảy ra, hung thủ lại không bắt được nên người dân luôn trong tâm trí hoảng sợ, cảnh sát vì thế mà cũng bị công kích không ngừng. Lãnh đạo thành phố đã trực tiếp ra lệnh, huy động hết mọi nhân lực, trong vòng một tháng phải kết án. Nào ngờ, cuộc họp mới kết thúc chưa đến vài tiếng thì Trịnh Thần Phong đã đau đầu khi nhận được cuộc gọi báo án. Một nạn nhân được phát hiện đã bị bắn chết khi đang ngồi dùng bữa trong một nhà hàng.
Lần đầu tiên gặp được sự thách thức này nên Trịnh Thần Phong ngoài việc tức giận vì độ xảo quyệt của hung thủ thì hắn còn quyết tâm phải bắt bằng được tên này ra trước ánh sáng, để pháp luật trừng trị, nếu không, hắn sẽ từ bỏ quân hàm của mình ngay.
Trịnh Thần Phong ngoài là cảnh sát thiên tài thì còn là chàng trai vàng trong làng độc thân nên rất được hâm mộ. Hằng ngày, thư tỏ tình, quà tặng được gửi đến vô số, tất nhiên, tất cả chúng đều xuất phát từ những cô gái thần tượng hắn. Ban đầu, khi nhận quà, Trịnh Thần Phong còn mở ra xem, nhưng sau vài lần, hắn đã chẳng thèm ngó đến, trực tiếp quăng thẳng vào sọt rác. Lần này cũng không khác gì, ngay khi nhìn thấy hộp quà không có tên người gửi, hắn trực tiếp bỏ thẳng vào thùng rác rồi cùng mọi người trong tổ trọng án nhanh chóng di chuyển đến hiện trường vụ án.
Nạn nhân là một người đàn ông ngoài ba mươi, là một nhân viên bán ô tô. Hôm nay, người này có hẹn với khách hàng tại một nhà hàng gần công ty để thảo luận về hợp đồng. Không ngờ, khi mới ngồi chưa lâu thì đã bị một viên đạn xuyên đầu, gục ngay trên bàn. Nhân viên khi phát hiện thì đã lập tức báo án.
Khi đến hiện trường, trong khi đồng đội đi thu thập lời khai nhân chứng thì Trịnh Thần Phong lại quan sát thật tỉ mỉ căn phòng xảy ra vụ án mạng. Chưa đến năm phút, hắn đã rút ra kết luận.
"Vụ án này không phải vụ chúng ta đang theo dõi. Có người đang mô phỏng theo mà thôi."
Trịnh Thần Phong giải thích:
"Chúng ta không công khai nên người dân chỉ biết các nạn nhân bị gϊếŧ gần đây là do súng bắn chết. Nhưng, hung thủ chúng ta đang theo đuổi là tay thiện xạ dùng súng bắn tỉa chứ không phải loại súng thông thường này. Hơn nữa, người này rõ ràng là bị gây mê trước rồi mới bị súng bắn vào đầu. Hung thủ này là một tay mơ thôi."
"Gϊếŧ người bây giờ cũng theo xu hướng sao? Đầu óc tên hung thủ này đúng là không ra gì." Thành viên đội trọng án, chuyên gia truy tìm dấu vết Trần Học Hiếu thở dài lên tiếng. Hắn nhìn sang Trịnh Thần Phong rồi báo cáo: "Tại thùng rác cách đây mười phút đi bộ, chúng ta đã tìm ra một khẩu súng cùng một áo khoác dính máu, hiện đã đem về cho pháp y giám định."
"Phong ca, tên hung thủ này tuy khôn khéo lách khỏi camera của nhà hàng nhưng tôi đã mò ra được hắn, mọi người đoán xem kẻ tình nghi là ai?" Thành viên tổ trọng án, hacker áo trắng Châu Á Kiện cười nói.
"Nhóc con, nghĩ các anh đây là tay mơ sao?" Thành viên tổ trọng án, chuyên gia bom mìn Lê Á Châu lên tiếng.
Vụ án này không khó nên Trịnh Thần Phong đã giao lại nó cho cảnh sát địa phương phụ trách việc bắt hung thủ về quy án. Hắn cùng đồng đội lái xe trở lại trụ sở, tiếp tục nghiên cứu manh mối vụ án bắn tỉa đau đầu kia. Không nghĩ đến, cả bọn còn chưa kịp lên xe thì tiếng hô hoán bắt cướp vang lên.
Bọn họ nhìn thấy một nhanh niên mang khẩu trang lái một chiếc xe máy lao ngang qua, phía sau là tiếng hôn hoán của một bà lão ngoài sáu mươi. Trịnh Thần Phong cùng đồng đội định đuổi theo thì vô cùng bất ngờ, một bóng người lao nhanh qua khiến họ không thể nhìn rõ. Kế đó, người này nhảy vọt lên mái nhà gần đó, di chuyển qua một đoạn đường đã lao từ trên cao xuống, lao thẳng vào tên cướp, kéo hắn ra khỏi xe máy, một chiêu nhanh gọn đã bẻ cong tay hắn.