Bạch Nguyệt Quang Đọa Ma

Chương 24

"Đến đây, đến đây, ai sợ ai là chó!"

Khung cảnh nhất thời trở nên náo nhiệt.

Minh Thanh và Nam Cung Khinh mấy người đứng ở phía trước, nhìn hai thanh niên mặc hoa phục gấm vóc, cao quý bất phàm, vừa mở miệng đã giống như côn đồ phố chợ, tùy tiện không kiêng nể gì, đều có chút khó mà nhìn thẳng.

Doãn Đạo Linh hiển nhiên cũng không nhìn nổi nữa.

Cô quát khẽ: "Được rồi, tu vi đều bị phong ấn rồi, còn không yên tĩnh? Cũng không sợ mất mặt trước sư đệ sư muội, làm trò cười cho người khác!"

Âm thanh đột ngột im bặt.

Thanh niên mặc hoa phục Trịnh Dư Sơn phủi bụi không tồn tại trên quần áo, cầm chổi quét tuyết qua loa.

Thanh niên đeo kiếm Ninh Bất Thác thì nhìn về phía Minh Thanh, nhìn thấy hàng dài phía sau, cười nói: "Lại là một năm tốt lành."

"Đây là Ninh sư huynh của Chủ Phong và Trịnh sư huynh của Thiên Lai Phong." Doãn Đạo Linh hiển nhiên có thiện cảm với Ninh Bất Thác, hiếm khi lên tiếng giới thiệu với Minh Thanh và những người khác.

Một đám người liền gọi "Ninh sư huynh": “Trịnh sư huynh", giọng nói non nớt, hòa vào nhau lại có khí thế xông thẳng lên trời.

Nhìn những khuôn mặt xa lạ mà non nớt, người phóng khoáng như Ninh Bất Thác, cũng không khỏi có chút cảm khái.

"Các sư đệ sư muội, tiền đồ phía trước như gấm, hãy tu hành cho tốt, biết đâu ngày sau ai là sư huynh sư tỷ đây."

Tu hành giới đương nhiên là thực lực vi tôn, sau này nếu trong số những người này có ai tu vi cao hơn anh ta, thực lực mạnh hơn anh ta, dù anh ta tu hành sớm hơn mấy trăm năm, cũng phải cúi đầu hành lễ.

Trịnh Dư Sơn đang quét tuyết bên cạnh nhịn không được cười nhạo: "Trong số những người này ai xứng để ta gọi là sư huynh sư tỷ? Trừ phi cô ta có thể một bước lên trời trở thành thiếu tông chủ Thượng Thanh Tông!"

Anh ta ngay cả Doãn Đạo Linh cũng không phục, lẽ nào trong đám người này còn có thể xuất hiện một người kinh diễm xuất chúng hơn cả Doãn Đạo Linh sao?

"Thiếu tông chủ? Trịnh sư huynh tiêu chuẩn cao thật đấy." Ninh Bất Thác bên cạnh nói móc.

Gân xanh trên mặt Trịnh Dư Sơn lập tức nổi lên: “Nếu ngươi có thể trở thành thiếu tông chủ Thượng Thanh Tông, ông đây sau này gặp ngươi sẽ đi đường vòng!"

Lại có dấu hiệu sắp cãi nhau.

Ninh Bất Thác lại đột nhiên yên tĩnh, giọng nói cũng nhỏ đi rất nhiều: "Có Mạc sư tỷ ở đây, vị trí này đâu đến lượt chúng ta?"

Mạc sư tỷ.

Tai Minh Thanh lập tức dựng đứng lên.

"Mạc sư tỷ hiện tại đã là thủ tịch đệ tử của Thượng Thanh Tông, trở thành thiếu tông chủ cũng là chuyện đương nhiên."

Trịnh Dư Sơn nói câu này giọng rất bình thản, gọi Mạc sư tỷ cũng cực kỳ tự nhiên.

Anh ta không phục Doãn Đạo Linh, Ninh Bất Thác, nhưng lại cam tâm tình nguyện gọi Mạc Lưu Nguyệt là sư tỷ.

Minh Thanh nghĩ như vậy, trong lòng không nhịn được niệm thầm bốn chữ "thủ tịch đệ tử".

Dù đã sớm biết Mạc sư tỷ có địa vị rất cao, nhưng không ngờ lại cao đến mức này.

Thượng Thanh Tông thủ tịch đệ tử, chính là tồn tại đứng đầu trong tất cả các đệ tử của Thượng Thanh Tông.

Cao hơn cả Doãn Đạo Linh, Ninh Bất Thác, Trịnh Dư Sơn và cả Tống Chính Dương kia.

"Nói đến Doãn sư tỷ vẫn luôn muốn đánh bại Mạc sư tỷ, có phải cô cũng muốn tranh giành vị trí thiếu tông chủ không?" Trịnh Dư Sơn nói.

Doãn Đạo Linh nhíu mày: "Ta không có hứng thú với những thứ này, chỉ muốn chứng minh, âʍ đa͙σ của ta không hề kém hơn kiếm đạo của Mạc Lưu Nguyệt."