Lâm Viễn Kiều nghe vậy, có chút cạn lời, ông là phụ thân nó đấy! Thái độ này của tiểu tam, quá không biết tôn kính trưởng bối.
Lâm Vân Dật chắp tay sau lưng, tiếp tục nói: “Hôn ước của con và Giang Đàm Nhi, phụ thân nghĩ cách từ chối đi.”
Lâm Viễn Kiều: “Vì cái gì? Nha đầu đó hình như có Song Linh căn. Nếu không phải hai nhà đã định hôn ước từ trước, con muốn kết thân với nó, chắc chắn là không thể.”
Lâm Vân Dật hạ giọng, sắc mặt không vui: “Nếu đã không thể, thì không cần miễn cưỡng!”
Lâm Viễn Kiều hỏi: "Vì sao? Có phải con nghe được lời đồn gì không?”
Ông thầm nghĩ đến bên Giang gia, giống như có lời đồn đãi truyền ra, nói là Giang Đàm Nhi có song linh căn, còn con trai mình chỉ có ngũ Linh căn, đúng là "một bông hoa lài cắm bãi phân trâu".
Con thứ ba của ông tuy có ngũ Linh căn nhưng ỷ vào có tiền, tự cao tự đại, lòng tự trọng rất mạnh, nghe những lời này chắc chắn không vui.
Dù lời đồn không dễ nghe, nhưng xét tới thì vẫn là Lâm gia bọn họ có lợi, ông quyết định nhẫn nhịn.
Lâm Vân Dật mỉm cười, nói: “Phụ thân có biết tại sao con chỉ có ngũ Linh căn, nhưng tốc độ tu luyện lại nhanh hơn cả đại ca, người có Song Linh căn không?”
Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật một cái, thầm nghĩ:
[Lão tam thật không biết xấu hổ, nhưng đúng là tốc độ tu luyện của nó rất kỳ lạ, Ngũ Linh căn mà tu luyện nhanh như vậy đúng là hiếm thấy.
Vấn đề này ông cũng từng suy nghĩ tới, ông đoán có lẽ bởi vì là lão tam sinh ra đã thông minh từ sớm, vừa khắc khổ, lại biết nuôi Linh kê.
Khi nó còn bé, Lâm gia đang ở giai đoạn khởi bước, chỗ nào cũng cần dùng tới Linh Thạch, lộc ăn của ông cũng không tốt bằng đứa con trai này.]
Lâm Vân Dật tự mình tiếp tục nói: “Phụ thân nghĩ rằng con vừa thông minh, vừa khắc khổ, cho nên tu luyện nhanh, đúng không?”
Lâm Viễn Kiều nghẹn lời, trong lòng thầm trách: Thằng con thứ ba này của mình, đúng là chẳng khiêm tốn chút nào!
Lâm Viễn Kiều lắc đầu, nhịn không được mở miệng khuyên nhủ: “Con đường tu luyện này, tu vi càng cao, càng nhìn vào tư chất. Con đừng quá kiêu ngạo, quá thông minh dễ bị thông minh lầm. Trong Tu Chân giới, có rất nhiều thiếu niên thiên tài nhưng không thể trưởng thành.”
Lâm Vân Dật ngẩng đầu lên, nói: “Con tất nhiên biết sự chênh lệch về Linh căn là không thể dễ dàng bù đắp bằng sự nỗ lực. Nhưng phụ thân có biết tại sao con tu luyện nhanh như vậy không? Ngoài thông minh và chăm chỉ, còn bởi vì con sở hữu một loại Linh thể đặc biệt.”