Kể từ khoảnh khắc tôi rời khỏi nhà họ Lạc, tôi và nhà họ Lạc đã không còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa rồi, bây giờ tôi vẫn kính trọng gọi một tiếng chú, chỉ vì trong cơ thể này chảy dòng máu không thể xoá nhoà.
Dựa vào mối quan hệ máu mủ này, cuối cùng tôi cho chú một lời khuyên, quản lý tốt Lạc Nguyệt và tất cả những người liên quan tới nhà họ Lạc đi, sau này đừng đến quấy rầy tôi nữa.
Nếu không, tôi sẽ khiến chú và toàn bộ nhà họ Lạc nếm trải vị đắng của sự hối hận!”
Lời nói vừa dứt, không cần đợi sắc mặt Lạc Hạo chuyển từ xanh sang trắng để nói gì đó, Lạc Tiêu Tiêu đã ra lệnh: “Vân Châu Hình Phong, tiễn khách giúp tôi!”
Hai người Vân Châu Hình Phong cùng bước lên một bước, dáng vẻ mạnh mẽ tiễn khách.
“Mời chủ nhà họ Lạ .” Vân Châu nâng tay tiễn khách.
Lạc Hạo vốn còn định nói gì đó, nhưng bất kể là Vân Châu hay Hình Phong, khí thế trên người họ đều quá mạnh mẽ.
Chỉ cần dựa vào khí thế, ông ta đã có thể phán đoán được, hai người này tuyệt đối là những lính gác hàng đầu.
Ít nhất cũng ở cấp A, thậm chí rất có khả năng đạt tới cấp S.
Những lính gác giỏi như vậy, ngay cả trong nhà họ Lạc cũng không nhiều, Lạc Tiêu Tiêu một dẫn đường tàn tật, rốt cuộc dựa vào thứ gì để thu nhận được hai trợ thủ như vậy chứ!
Trong lòng Lạc Hạo nghi hoặc, mặt nhíu lại, bị hai người Hình Phong và Vân Châu tiễn ra khỏi khu trang viên.
Khi cánh cổng trang viên đóng lại, hai người chuẩn bị tiếp tục tuần tra trang viên, thì thấy từ xa Lạc Tiêu Tiêu vẫy tay gọi họ.
Hai người nhanh chóng đi đến bên Lạc Tiêu Tiêu, Vân Châu hỏi: “Lạc tiểu thư, cô có chỉ thị gì sao?”
Lạc Tiêu Tiêu cười rạng rỡ, không giống khi đối diện với Lạc Hạo, nụ cười lúc này thật sự chạm tới đáy mắt, cô nói: “Không có chỉ thị gì cả, nhưng có phần thưởng.”
Vừa rồi đối mặt với sự xuất hiện đột ngột của Lạc Hạo, dù là Vân Châu hay Hình Phong, phản ứng của cả hai thực sự vượt ngoài dự đoán của cô.
Với tư cách là chủ, cô nên thưởng cho họ.
Nhưng cô không có tiền, chỉ có thể đổi cách khen thưởng họ.
Cô tiến đến bên Vân Châu, nâng tay áp lên trán Vân Châu, lại giúp Vân Châu khai thông tinh thần một lần nữa.
Trong thế giới tinh thần của Vân Châu, con sói tuyết vẫn mang đầy vết thương.
Trong lần khai thông tinh thần này, Lạc Tiêu Tiêu lại chữa trị cho sói tuyết một vết thương tương đối nghiêm trọng.
Bên Hình Phong cũng làm vậy.
Cô cho hai người thêm một lần khai thông tinh thần.
Khi kết thúc việc khai thông tinh thần, nhìn ánh mắt ngạc nhiên của hai người họ, trong mắt Lạc Tiêu Tiêu có nụ cười, cũng có chút lo lắng không dễ nhận thấy, cô hỏi: “Các anh có hài lòng với phần thưởng này không?”
Từ những dữ liệu cô tìm thấy trên tinh mạng, lính gác đi theo dẫn đường, mục đích chính là hy vọng dẫn đường có thể giúp họ khai thông tinh thần nhiều hơn.
Nhưng trong lòng Lạc Tiêu Tiêu lại nghĩ, việc khai thông tinh thần này, đối với một dẫn đường như cô mà nói, thực sự rất đơn giản và rẻ tiền.
Cô hơi lo lắng không biết Vân Châu và Hình Phong có thể hài lòng với phần thưởng như vậy không.
Có thể sẽ cảm thấy cô, người chủ này quá…keo kiệt.
Tuy nhiên, trong mắt Vân Châu và Hình Phong lúc này lại đang toả sáng với sự không thể tin nổi.
Không thể tin trong một ngày như hôm nay, dẫn đường trước mặt lại giúp họ khai thông tinh thần tới hai lần.
Lần khai thông tinh thần thêm này là phần thưởng trong mắt Lạc Tiêu Tiêu.
Nhưng rõ ràng, họ chỉ làm vài việc không đáng kể, những việc này đều nằm trong trách nhiệm của họ.
Những cảm xúc lạ lẫm, dâng trào trong tâm hồn hai người họ.
“Tôi…rất thích phần thưởng này.” Hình Phong nói.
“Tôi cũng vậy.
Ngoài việc trông coi nhà cửa, nếu Lạc tiểu thư có việc gì khác, cứ giao cho chúng tôi.” Vân Châu nói.
Lạc Tiêu Tiêu thấy sắc mặt hơi kích động của hai người họ không giống đang giả vờ, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Không cảm thấy cô keo kiệt là tốt rồi.
Cô và Hình Phong, Vân Châu trò chuyện thêm vài câu, rồi quay người về biệt thự.
Nhưng cô không biết, khi cô quay lưng đi về phía biệt thự, hai người Hình Phong và Vân Châu sau lưng, ánh mắt hơi nóng bỏng vẫn dõi theo bóng lưng cô.
Ánh mắt của hai người dõi theo bóng lưng của Lạc Tiêu Tiêu, cho đến khi hình bóng trong tầm nhìn biến mất, Hình Phong hơi mím môi nói: “Lạc tiểu thư là một dẫn đường rất tuyệt, khi nhiệm vụ kết thúc, nếu tôi còn sống, nếu lúc đó Lạc tiểu thư còn thu nhận người đi theo, tôi muốn theo cô ấy.”
Ánh mắt Vân Châu âm trầm: “Tôi cũng vậy, nếu còn sống, nếu Lạc tiểu thư còn cần người đi theo…”
…
Trên tinh mạng, cuộc tranh luận về "Hai con hổ" phiên bản hoà âm đã hoàn toàn đảo chiều.
Bởi nhiều lính gác, trong video ngắn này để lại bình luận khẳng định, cho biết sau khi nghe thì cơn đau đầu thuyên giảm, thế giới tinh thần cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Nhờ những lời khẳng định của các lính gác này, "Hai con hổ" phiên bản hoà âm lại nóng lên một mức nữa.
Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, số lượng người theo dõi tài khoản “Lạc lối trong không gian và thời gian” đã vượt quá 10.000.
Số lượt tải "Hai con hổ" phiên bản hoà âm thậm chí còn trực tiếp vượt 50.000.
Vì độ hot không ngừng tăng lên, một chủ đề khẽ ló rạng.
Nhiều người bắt đầu thảo luận về nhạc cụ xuất hiện trong video ngắn.
Họ chưa từng thấy loại nhạc cụ như vậy, lúc này bắt đầu đoán xem đó thực ra là nhạc cụ gì.
Trong tinh tế, việc truyền thừa âm nhạc thực ra đã sớm bị đứt gãy.
Như âm nhạc tinh tế, những phát hiện cổ vật tinh tế chỉ là vài phát hiện rời rạc, sau đó kết hợp với những ý tưởng điên rồ của các nghệ sĩ, phát triển một thể loại hoàn toàn mới.
Nói về thể loại mới, thật ra vô cùng hoang dã, hoàn toàn không có quy tắc nào, ngay cả những nhạc cụ chính thống cũng không có mấy loại.
Những bản nhạc nổi tiếng trên bảng xếp hạng thực ra phần lớn đều là âm thanh được tạo ra từ trí năng nhân tạo, thậm chí mô phỏng, sau đó kết hợp với vài lời ca điên rồ để biểu diễn.