Hình Phong rất giỏi trong việc bố trí phòng thủ và thiết lập bẫy.
Chỉ có điều, đây là khu vực nhà giàu của Đế Đô, an ninh rất tốt, một số bẫy gây sát thương ở đây không phù hợp.
Sau khi hoàn thành những việc này, Hình Phong và Vân Châu chỉ còn lại việc tuần tra hàng ngày.
Không thể không nói, công việc hiện tại của họ vô cùng nhẹ nhàng, đãi ngộ lại phong phú…
Trong biệt thự, Lạc Tiêu Tiêu kiên trì tập yoga một tiếng, lúc kết thúc, người cô đã ướt đẫm mồ hôi, như vừa được vớt từ dưới nước lên.
Cô thở hổn hển đứng dậy, đi vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo.
Sau khi chuẩn bị xong, cô bước ra khỏi biệt thự và nằm xuống ghế xích đu dưới mái hiên để tận hưởng không khí mát mẻ.
Trong thời gian này, khi Vân Châu và Hình Phong tuần tra qua mái hiên, họ sẽ chào Lạc Tiêu Tiêu.
Lạc Tiêu Tiêu cũng gật đầu cười đáp lại.
Ba người không nói chuyện.
Lạc Tiêu Tiêu nhìn dáng vẻ cân đối của họ, lại nhớ đến kế hoạch về thuế độc thân.
Còn 25 ngày nữa đến hạn nộp thuế độc thân, nên cô phải tìm một người đàn ông, phòng trường hợp không đóng nổi thuế bị ép ghép đôi.
Tinh tế, đề cao việc kết hôn và sinh con sớm, nên, trên mạng tinh tế có rất nhiều nền tảng hẹn hò và kết bạn.
Những người giống Lạc Tiêu Tiêu, khi gần đến lúc bị ép ghép đôi, rất nhiều người sẽ lập tức đi tìm một đối tượng kết hôn trên các nền tảng hẹn hò.
Cô mở trí năng, vào một nền tảng hẹn hò đang đứng đầu về độ hot, đăng ký tài khoản.
Sau đó, cô bắt đầu xem xét các nguồn tài nguyên nam chất lượng cao trong cơ sở dữ liệu của nền tảng.
Chỉ cần tài khoản đã đăng ký là có thể xem các nguồn khác phái, nhưng chỉ xem được thông tin cơ bản, nếu muốn có thông tin liên lạc phải trả thêm phí.
Lạc Tiêu Tiêu không vội trả phí, cô xem xét thông tin cơ bản của những người đàn ông tinh tế này.
Chiều cao, cân nặng, ngoại hình và điều kiện gia đình, cô không quan tâm.
Cái cô quan tâm là yêu cầu của họ về bạn đời.
Cô muốn tìm một cuộc hôn nhân giả, không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, tốt nhất trước khi kết hôn có thể ký hợp đồng ly hôn.
Do đó, cô hy vọng đối phương cũng chỉ ứng phó với thuế độc thân, tìm một người để kết hôn giả.
Xem đi xem lại nhiều trang nhưng vẫn không tìm thấy người phù hợp.
Những người đàn ông “chất lượng” để lại thông tin, hầu hết đều yêu cầu nhanh chóng kết hôn sinh con…
Điều kiện này, cô tuyệt đối không thể chấp nhận.
Khi cô đang dần cảm thấy chán nản, bất ngờ có tiếng gõ cửa “rầm rầm”.
Suy nghĩ của Lạc Tiêu Tiêu bị gián đoạn.
Chỉ nghe tiếng gõ cửa quen thuộc, cô đã đoán được người đến là ai.
Cô nhíu mày, ngồi dậy từ ghế xích đu.
Không xa, Vân Châu và Hình Phong đang tuần tra có vẻ vô cùng tự giác trong nhiệm vụ bảo vệ, một người đi mở cửa, một người quay lại bên cạnh Lạc Tiêu Tiêu.
Lạc Tiêu Tiêu đã sớm cấp quyền mở cửa trang viên cho hai người họ.
Lúc này, người mở cửa là Vân Châu.
Cửa vừa mở, người bên ngoài đã hùng hổ xông vào, nhưng đã bị Vân Châu chặn lại.
Lạc Tiêu Tiêu vẫn ngồi trên ghế xích đu không đứng dậy, cô nhìn từ xa, không biết Vân Châu đã làm gì, nhưng anh ấy một mình chặn lại được nhóm người hùng hổ, không thấy anh ấy động đậy.
Sau đó, trí năng của Lạc Tiêu Tiêu rung lên, có một tin nhắn thoại Vân Châu gửi đến.
“Lạc tiểu thư, có người muốn xông vào trang viên, có cần đuổi họ đi không?”
Nghe những lời bình tĩnh của Vân Châu, Lạc Tiêu Tiêu liếc nhìn dáng đứng thẳng bên cạnh là Hình Phong, đột nhiên cô cười.
Hai vệ sĩ này thuê không lỗ.
Cô nói: “Để họ vào đi.”
Vân Châu dẫn một nhóm người đến chỗ Lạc Tiêu Tiêu, sau đó, anh ấy bà Hình Phong đứng yên bên phía Lạc Tiêu Tiêu, như tư thế của người bảo vệ.
Lạc Tiêu Tiêu ngồi trên ghế xích đu, không nhúc nhích, chỉ nhìn về phía nhóm người trước mặt với nụ cười nửa miệng.
“Bác đến đây có việc gì sao?” Lạc Tiêu Tiêu hỏi.
Bác cô ở đây chính là gia chủ của nhà họ Lạc, Lạc Hạo, cũng là cha của Lạc Nguyệt.
Cô có thể đoán được ý định của Lạc Hạo, vì ngày hôm qua, Lạc Nguyệt đã bị thương ở đây.
Ông lão đã ra mặt.
Sắc mặt của Lạc Hạo vô cùng khó coi, ông ta liếc nhìn hai vệ sĩ đứng cạnh Lạc Tiêu Tiêu, ánh mắt hiện lên chút e dè.
Lạc Hạo không lên tiếng, quản gia Lạc bên cạnh Lạc Hạo như nhận thấy được, nét mặt nghiêm khắc quát: “Lạc tiểu thư, lễ nghi cô học ở đâu rồi, gặp trưởng bối lại có tư thế như vậy sao!”
Tiếng quát tháo vừa dứt, biểu cảm trên mặt Lạc Tiêu Tiêu vẫn không thay đổi gì.
Miệng cô vẫn giữ nụ cười nửa miệng, thậm chí còn liếc nhìn quản gia Lạc một cái, rồi mới nói với Lạc Hạo: “Bác, quản gia bên cạnh bác, cần phải quản lý cho tốt.
Chủ nhà còn chưa nói gì, ông ta là quản gia đã vội vàng gây rối rồi.”
Phía đối diện, quản gia Lạc vì lời nói của Lạc Tiêu Tiêu mà sắc mặt chợt đỏ, ông ta hơi nghiêng đầu nhìn Lạc Hạo, thấy Lạc Hạo không có ý định quát mắng mình, liền bình tĩnh lại.
Ánh mắt đầy tức giận rơi vào người Lạc Tiêu Tiêu, ông ta lại quát lần nữa: “Lạc Tiêu Tiêu, cô tưởng mình là cái gì chứ.