Dựa Vào Âm Nhạc Cổ, Ta Trở Thành Dẫn Đường Hi Hữu Mạnh Nhất Tinh Tế

Chương 13

“Phải, đúng vậy, ai là Vân Châu và ai là Hình Phong?” Lạc Tiêu Tiêu hỏi.

Giọng nói của cô không giống dáng người nhỏ nhắn của cô, mang theo sự bình tĩnh quyết đoán và sắc sảo.

Vân Châu và Hình Phong, khi nghe thấy giọng điệu dứt khoát của Lạc Tiêu Tiêu, đều hơi ngạc nhiên.

Nhưng rất nhanh, cả hai đã phản ứng lại.

“Đây là Vân Châu.”

“Đây là Hình Phong.”

Cả hai lần lượt trả lời.

“Tôi có thể xem chứng minh thư và giấy chứng nhận xuất ngũ của hai anh không?” Lạc Tiêu Tiêu hỏi.

Vì đây là để canh gác nhà cửa, trong khoảng thời gian dài tới, cô sẽ sống cùng hai người đàn ông này trong trang viên.

Thông tin cá nhân phải được xác nhận rõ ràng.

“Dĩ nhiên rồi.” Vân Châu trả lời, nhanh chóng thao tác trí tuệ nhân tạo, lấy chứng minh thư và giấy chứng nhận xuất ngũ ra.

Hình Phong cũng làm vậy.

Lạc Tiêu Tiêu tiến tới xác nhận giấy tờ không sai, rồi mới nhường chỗ, mời hai người vào trang viên.

“Lạc tiểu thư, cô tuyển chúng tôi tới canh gác, vậy mục đích là bảo vệ trang viên này sao?” Hình Phong hỏi.

“Phải, chính là trang viên này, có vấn đề gì sao?” Lạc Tiêu Tiêu hỏi.

“Không có vấn đề gì.” Hình Phong trả lời.

Chỉ có điều, cả Hình Phong và Vân Châu đều có chút khó hiểu, khu vịnh Trăng Bạc này, tính ra là khu giàu có của Đế Đô tinh, an ninh rất tốt.

Họ tự hỏi, sao một dẫn đường lại tuyển lính gác cấp S để bảo vệ một trang viên có an ninh tốt như vậy.

“Nhiệm vụ của các anh là bảo vệ tài sản và an toàn cho cuộc sống của trang viên này, không lương, sẽ cung cấp chỗ ở và ăn uống, cách bảy ngày, các anh có thể nhận được một lần khai thông tinh thần.

Đãi ngộ là vậy, nếu có gì thắc mắc có thể đề xuất ngay bây giờ.”

Khi nói ra thông tin đãi ngộ, Lạc Tiêu Tiêu thật sự cảm thấy có chút ngại ngùng.

Đặc biệt là câu “cung cấp chỗ ở và ăn uống” thực sự quá nhỏ nhen.

Nhưng cô không còn cách nào cả, nghèo mà…

Vân Châu và Hình Phong đều không cảm thấy chuyện này có gì không ổn.

Họ thậm chí còn cảm thấy những đãi ngộ Lạc Tiêu Tiêu đưa ra là quá hào phóng đối với bất kỳ lính canh nào.

Chỉ trông nhà bảo vệ, không cần thực hiện bất kỳ nhiệm vụ nguy hiểm nào, có thể hưởng thụ bảy ngày một lần khai thông tinh thần.

Đây là điều rất nhiều lính gác không thể nghĩ tới.

“Lạc tiểu thư, có thể hỏi một chút cô là dẫn đường cấp mấy không?” Vân Châu cười hỏi.

Vân Châu và Hình Phong đến đây, không đơn thuần để trông nhà canh gác.

Họ muốn kéo dẫn đường trước mắt vào đội mình.

“Tôi là dẫn đường cấp B.” Lạc Tiêu Tiêu chắc chắn nói.

Kể từ khi xuyên không đến đây, Lạc Tiêu Tiêu vẫn chưa kiểm tra xem mình là dẫn đường cấp mấy.

Về cấp B cô nói, tất cả đều là phỏng đoán của cô.

Cô còn rất chắc chắn, phỏng đoán của mình, chắc chắn không sai.

Vân Châu và Hình Phong nhìn nhau, dẫn đường cấp B, đối với việc khai thông tinh thần của hai người họ không có vấn đề.

Khai thông vượt hai cấp, hiệu quả có thể hơi kém.

Nhưng dẫn đường trước mặt đồng ý bảy ngày một lần khai thông cho họ, như vậy lính gác còn gì để kêu ca nữa.

Chỉ có điều, nếu Lạc Tiêu Tiêu chỉ là dẫn đường cấp B thôi, phỏng đoán trước đó của họ sẽ không đúng.

Xác định nơi ở của Lạc Tiêu Tiêu, họ từng phỏng đoán, Lạc tiểu thư này, có phải dẫn đường thiếu tướng đang tìm không.

Vì nơi này, cách chỗ thiếu tướng mất kiểm soát tinh thần không xa lắm.

Nhưng nếu Lạc tiểu thư chỉ là dẫn đường cấp B, thì chắc chắn không phải người thiếu tướng muốn tìm.

Mặc dù dẫn đường cấp B trong tình huống cực hạn, cũng có thể vượt ba cấp, khai thông tinh thần cho lính gác cấp SS.

Nhưng thế giới tinh thần của thiếu tướng quá mạnh, dẫn đường cấp B căn bản không thể khai thông cho thiếu tướng được.

Suy nghĩ trong đầu Vân Châu quay cuồng, sắc mặt vẫn mang nụ cười ôn hoà, nói: “Được, tôi biết rồi.

Nhiệm vụ của tôi và Hình Phong là canh giữ nhà, bây giờ chúng tôi có thể đi xung quanh nơi này được không?”

“Việc này không gấp.” Lạc Tiêu Tiêu không vội để hai lính gác được tuyển mộ làm việc ngay lập tức, trái lại cô hỏi: “Chỉ số bạo loạn tinh thần của hai anh là bao nhiêu?”

Hai lính gác dù kiểm soát rất tốt, nhưng trước mặt cô họ cũng cố gắng tỏ ra ôn hoà vô hại.

Nhưng tinh thần của cô đủ nhạy bén, vừa mở cửa đã phát hiện, thế giới tinh thần của hai lính gác rất không ổn định, hơi thở xung quanh cũng mang theo sự tàn bạo.

Tất cả đều là biểu hiện bên ngoài của chỉ số bạo loạn tinh thần quá cao của lính gác.

Nghe thấy câu hỏi của Lạc Tiêu Tiêu, Vân Châu và Hình Phong đều sững sờ.

Nhưng cả hai cũng không giấu diếm.

Vân Châu nói: “Chỉ số bạo loạn tinh thần của tôi là 76%.”

Hình Phong nói: “Tôi 79%.”

Haha, chỉ số bạo loạn tinh thần cao như vậy, Lạc Tiêu Tiêu nghe cũng ngây người.

Hai lính gác cô tuyển mộ, mạnh thì mạnh thật, nhưng cũng là hai quả bom hẹn giờ.

Thế giới tinh thần, chỉ số bạo loạn tinh thần của lính gác vượt qua 75% đã đạt đến ranh giới cảnh báo nguy hiểm.

80% càng là ngưỡng.

Lính gác có chỉ số bạo loạn tinh thần trên 80% có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào.

Hai lính gác cấp S bạo loạn đỉnh điểm, có thể phá hủy nơi này thành bình địa…

Vân Châu dường như nhìn ra nỗi lo của Lạc Tiêu Tiêu, anh ấy nói: “Lạc tiểu thư xin hãy yên tâm, tôi và Hình Phong trước khi xuất ngũ, đều đã được huấn luyện đặc biệt.

Trước khi chỉ số bạo loạn tinh thần của chúng tôi đạt 85% chúng tôi sẽ không có nguy cơ bạo loạn mất lý trí đâu.”

Lạc Tiêu Tiêu chớp mắt, không phải không tin lời Vân Châu.

Chỉ là cô thích sự ổn thoả, quen với việc dập tắt những nguy hiểm chưa biết từ trong nôi.