“Sao mọi người không nói cái gì hết vậy?” An Ninh lật xiên nướng, nhìn ba người đang cúi đầu ăn.
Tốc độ nướng thịt của cô rất nhanh nhưng lại không cung cấp đủ cho ba người này.
“Ninh à, con mau ăn đi, ăn ngon quá, không ăn sẽ hết đó.” Sinier gắp một đũa thịt bò nướng chín vào trong chén của An Ninh.
“Ba nhỏ, con ăn no rồi.” An Ninh nhìn nửa chén thịt nướng có chút khổ, thật sự không ăn vô được nữa rồi.
Cô không nghĩ tới ăn thịt bò cấp năm lại nhanh no như vậy, cô chỉ ăn non nửa chén thịt cùng một ít rau xanh thì đã làm cho cô có chút mệt rã rời.
Xem ra cái ý tưởng há miệng to ăn thịt cuồng thú là không thực hiện được rồi.
Đột nhiên có một bàn tay duỗi đến trước mặt cô, lấy đi chén thịt của cô, sau đó ra lệnh cho người máy lấy cho cô một cái chén mới, trong chén có một ít nước canh cùng thịt liền xuất hiện trước mặt An Ninh.
“Uống chút canh, cho dù cũng được làm từ thịt bò cấp năm nhưng năng lượng ôn hoà hơn, đồ ăn của em làm ăn rất ngon.” Đôi mắt của Lãnh Khang Bình sáng lên, là hắn tìm được bảo bối rồi.
An Ninh uống một chút canh, tinh thần của cô cũng tốt hơn một chút, trong canh này cô chỉ bỏ vào một chút dấm, vậy mà vị lại hợp như vậy.
“Đều là thịt bò cấp năm, có khác gì sao?” An Ninh không hiểu liền hỏi.
“Ninh Ninh à, khác nhau rất lớn.” Trong mắt Wood hiện lên ánh sáng tím, dường như có dòng điện giấu ở trong mắt: “Thịt bò cấp năm này rất tốt cho cuồng chiến sĩ.”
“Vậy mà con còn lấy thịt bò lửa cấp năm này kết hợp với hành và củ nghệ, lại dùng cây củi năng lượng nướng lên, trấn an dị năng lôi hoả trong cơ thể ba cùng Lãnh Khang Bình, tương đương với thực vật năng lượng cấp sáu.”
“Hơn nữa, tốc độ cũng sẽ hấp thu cũng sẽ nhanh hơn.”
An Ninh có chút hiểu có chút không.
“Vậy thịt nướng này có thích hợp với cuồng chiến sĩ hệ thuỷ ăn không? Con có gửi cho nhà Tiểu Cầm một chút, cha của cậu ấy là cuồng chiến sĩ hệ thuỷ á.”
Trước khi bắt đầu ăn, An Ninh đã phân ra một ít để gửi cho hai người bạn thân của mình.
Lãnh Khang Bình ăn một miếng thịt bò cuốn cải trắng, ăn ngon đến mức lông mày nhướng lên.
Hắn nhanh chóng gắp mấy miếng vào trong chén của mình, cũng không quên giải thích cho An Ninh: “Tất cả cuồng chiến sĩ đều có thể ăn, chỉ là món thịt nướng này vô cùng thích hợp với song hệ lôi hoả.”
“À.” An Ninh nghe hiểu.
Wood thấy Lãnh Khang Bình gắp không ít thịt bò cuộn cải trắng, cũng gắp lên nếm thử, sau đó cũng vội vàng gắp cho Sinier, thịt nướng cũng được An Ninh vừa nướng xong để trên bàn.
Thấy bọn họ ăn ngon như thế, An Ninh lại ăn thêm hai sâu thịt bò, trực tiếp say cơm, tự mình đi đến sô pha mà mơ màng.
An Ninh chuẩn bị mười lăm cân thịt bò cùng với rau dưa ăn kèm, đều bị ba người đàn ông ăn sạch.
Cuối cùng Sinier còn lấy rượu ra, ba người vừa ăn thịt nướng cừa uống rượu, vô cùng vui vẻ, thiếu chút nữa là kết bái anh em.
“Ninh à, Lãnh Khang Bình không tệ, diện mạo, năng lực, tính tình đều ổn.” Sinier vuốt cái bụng phình phình của mình, hôm nay ăn thật nhiều, may mà vẫn không quên chuyện chính.
Wood đã sớm tháo cà vạt cùng cởϊ áσ vest ra, ngồi ở bên cạnh Sinier, cánh tay đặt ở sau lưng ghế, nhìn Lãnh Khang Bình đang chỉ huy người máy dọn dẹp bàn ăn: “Ninh Ninh, chọn cậu ta đi, vô cùng thích hợp, ba lớn đồng ý.”
“Chồng đầu phải có thực lực mạnh, nếu sau này con yêu thích ai thì con lại chọn thêm chồng hai, chồng ba.”
An Ninh có chút không biết nói làm sao, hai người uống rượu giả phải không, nhìn xem có say chút nào đâu.
Hai vị phụ huynh còn muốn khuyên thêm thì đã thấy Lãnh Khang Bình đã đi đến, hai baba đứng dậy đi qua hai bên của Lãnh Khang Bình, cũng đồng thời vỗ vai hắn, ý muốn cổ vũ.
Lúc này trong phòng khách chỉ còn Lãnh Khang Bình cùng An Ninh, đột nhiên Lãnh Khang Bình quỳ một gối xuống trước mặt của An Ninh, trên tay còn nâng một cặp nhẫn.
“An Ninh, anh là chồng đầu của em được không? Anh sẽ tôn trọng em, yêu em, bảo vệ em, chọc cho em vui vẻ, làm cho em khoẻ mạnh.”
“Anh sẽ trang trí nhà của chúng ta theo sở thích của em, sẽ nấu những món thịt em thích, anh sẽ dẫn em đi ra ngoài chơi, còn dẫn em đi thu thập vật tư ở tinh cầu năng lượng…”
“Lúc nào cũng nghĩ tới em, muốn yêu em.”