Viết Lên Nhân Vật Nữ Chính

Chương 29

Tiểu Vãn luống cuống, nhìn sang Mao Lê.

"Văn Cẩm tỷ, em không có bệnh truyền nhiễm đâu."

"Không phải vấn đề đó, kiểm tra sức khỏe định kỳ, tôi muốn xem báo cáo kiểm tra của em." Văn Cẩm cũng không giải thích, một tay cầm tách trà nhấp một ngụm.

Tiểu Vãn không nói nhiều, lúc nói chuyện giọng cũng nhỏ nhẹ, đi theo cô mấy năm, nếu không phải vì sức khỏe có vấn đề, Văn Cẩm thật sự cũng khá luyến tiếc cô ấy.

"Không phải chứ, sao người này thích gây chuyện thị phi vậy?" Mao Lê đột nhiên chửi lớn: “Đều là đồng nghiệp, cứ thích ăn theo ké fame gây chuyện, cô ta đã "trượt tay" like rồi unlike bao nhiêu lần rồi?"

Văn Cẩm cũng không hỏi là ai, trong giới giải trí, nữ minh tinh nổi tiếng vì like rồi unlike những bình luận tiêu cực của người khác thì chỉ có mấy người đó.

Đúng lúc này, Mao Lê nhận được điện thoại của bộ phận PR, bảo họ sau khi thử vai xong thì về công ty, đồng thời nói đã điều tra rõ nguồn gốc của bức ảnh bị lộ ra ngoài.

"Là Tống Diệc Lăng đúng không? Công ty định xử lý cô ta thế nào?" Văn Cẩm hỏi rất thản nhiên, giống như đang bàn luận xem món ăn trên bàn có ngon hay không vậy.

Mao Lê liếc cô một cái: "Cô rất mong là Tống Diệc Lăng?"

"Đây là vấn đề tôi mong muốn sao? Đây chính là chuyện cô ta có thể làm ra, nếu không thì ai có thể hận tôi đến vậy?"

Văn Cẩm từ khi biết Tống Diệc Lăng cũng giống như cô, quay về mười năm trước, thì đã khẳng định chuyện này là do Tống Diệc Lăng làm.

"Thực sự có người hận cô đến vậy đấy."

Mao Lê lại lên hot search mở bức ảnh ra: "Bức ảnh này rõ ràng đã bị cắt góc, được chỉnh sửa cho rõ nét hơn, lúc đó ngồi bên cạnh cô là ai?"

Văn Cẩm bỏ hạt đậu phộng vào miệng, ghé vào xem, vẻ mặt hơi ngạc nhiên: "Ngồi cạnh là Đổng Vi."

Cũng là tiểu hoa cùng thời với cô, luôn đóng vai nữ phụ, nữ thứ, phim nào cô ta được đóng vai nữ chính đều thất bại thảm hại.

"Góc độ này là vị trí của nhϊếp ảnh gia của cô ta, vốn là chụp ảnh tuyên truyền đăng lên Weibo chính thức, nhưng không ngờ lại chụp được cô." Mao Lê phân tích có vẻ hợp lý: “Để tôi xem thử, công ty của họ có đăng Weibo chính thức không."

Nhập tên Đổng Vi vào thanh tìm kiếm.

Nhanh chóng hiện ra thông tin Weibo chính thức, bài đăng mới nhất là nửa tháng trước.

Mao Lê vỗ bàn: "Quả nhiên là do họ làm!"

Văn Cẩm mặt mày tối sầm lại, không phải do Tống Diệc Lăng làm thật sao? Cô lại đổ oan cho người ta rồi.

Đồng nghiệp tranh giành tài nguyên là chuyện rất bình thường, có người nắm giữ điểm yếu của nhau không dám manh động, cũng có người công khai đối đầu.

Hiện tại Văn Cẩm và Đổng Vi thuộc dạng thứ hai.

Cô đã đắc tội với Đổng Vi ở đâu?

Cô tự vấn lòng mình, ngoài việc trong bộ phim trước, nhân vật nữ chính do cô thủ vai luôn chèn ép, bắt nạt nhân vật do Đổng Vi thủ vai, thì bình thường cô còn chia bánh ngọt cho người ta ăn nữa mà.

Chẳng lẽ là nhập vai quá sâu, đến mức hận lây sang cả cô?

"Công ty đang xử lý chưa?" Văn Cẩm đưa món trứng hấp thịt băm đến trước mặt Tiểu Vãn, ra hiệu cho cô ấy ăn.

Mao Lê cắn đũa, lại lướt Weibo một lần nữa: "Đang xử lý rồi, nếu cô có thể nhận được vai diễn vào đoàn phim, làm thân với Tống Diệc Lăng, sau này cũng sẽ không bị lật lại chuyện cũ."

"Không thể nào."

Văn Cẩm trực tiếp từ chối.

"Cô đừng bài xích cô ấy như vậy, Tống Diệc Lăng có tiếng tốt trong giới, nếu nhân phẩm có chút vấn đề, đã sớm bị đồn ầm lên rồi."