Khi lần thống kê dân số toàn Lam Tinh được thực hiện gần đây, tổng dân số được xác nhận là 7 tỷ người. Trong số đó, chỉ có 10.000 người sở hữu hệ thống, đúng nghĩa là lông phượng, sừng lân. (vô cùng hiếm có)
Ngu Nguyên, dù có ngốc đến đâu, cũng hiểu được giá trị quý báu của hệ thống này.
Cô tiếp tục hỏi:
“Vậy khi nào tôi sẽ tiến vào phó bản?”
[Kết quả kiểm tra đo lường, thời gian ngài tiến vào phó bản là: 20:30, theo giờ khu vực Hoa Quốc, Lam Tinh.]
8 giờ 30 tối?!
Ngu Nguyên lập tức cầm lấy điện thoại. Cô nhớ lúc mình thanh toán ở siêu thị đã là 7 giờ 50 mấy phút.
Trên màn hình điện thoại, thời gian hiện tại là 20:13, có nghĩa là còn 17 phút nữa, cô sẽ bị kéo vào phó bản thiên tai!
“Mười bảy phút thì có thể làm được gì?”
Nghĩ đến các công năng của hệ thống, Ngu Nguyên liền hỏi:
“Ngươi nhận định vật phẩm dự trữ bằng cách nào? Có phải là chỉ cần tôi chạm vào là hệ thống sẽ ghi nhận?”
[Đúng vậy.]
Ngu Nguyên lập tức mở hết tất cả các ngăn tủ đựng đồ trong nhà. Khi cô quyết định thuê căn hộ này, lý do quan trọng nhất là vì chủ nhà đã lắp rất nhiều tủ chứa đồ trong căn hộ, vô cùng thích hợp với một người như cô: đồ đạc chất chồng, lại lười đi siêu thị thường xuyên.
Tháng trước, nhân dịp khuyến mãi giữa tháng trên các ứng dụng mua sắm, ưu đãi cực lớn khiến cô không kiềm chế được mà đặt mua rất nhiều đồ dùng, dù trong nhà đã dư thừa. Kết quả là, hai chiếc tủ đều chất đầy hàng hóa.
Ngu Nguyên nhanh chóng dùng tay lướt qua từng món đồ. Trong đầu cô lập tức vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống:
[Phát hiện ba rương vật tư sinh hoạt, hệ thống kho hàng đã mở rộng thêm 3 mét khối.]
[Phát hiện một rương vật tư dinh dưỡng. Xin lựa chọn một trong hai:
1. ‘Đạo cụ hỗ trợ ngẫu nhiên.’
2. ‘Tăng cường tố chất cơ thể.’]
Ngu Nguyên nhanh chóng nhận ra rằng, không phải tất cả vật tư trong nhà đều được hệ thống tính toán và công nhận. Những món đồ cô đã mở nắp hoặc sử dụng một phần, như cuộn giấy vệ sinh đã bóc, hệ thống không hề ghi nhận. Trong khi đó, những món đồ chưa khui và đạt đến số lượng tiêu chuẩn, như hộp giấy vệ sinh chưa sử dụng, lại được hệ thống tính thành một rương.
Điều đáng chú ý là số lượng tiêu chuẩn của mỗi loại vật tư không giống nhau. Ví dụ, một rương vật tư dinh dưỡng được hệ thống ghi nhận nhờ vào ba gói yến mạch dinh dưỡng mà cô đã mua trước đó nhưng chưa dùng đến. Những gói này vốn được đóng chung trong một hộp chuyển phát nhanh, và cô chỉ vô tình để nguyên như vậy. Kết quả, hệ thống đã công nhận đó là một rương vật tư hợp lệ.
Tuy nhiên, đa số các món đồ trong nhà cô lại rải rác và không đủ số lượng để được tính thành một rương.
Ngu Nguyên đột nhiên nghĩ đến số rau củ và thịt vừa mua. Cô nhớ rằng, lần đầu tiên hệ thống giải khóa đồng ruộng, đơn vị được đề cập là ‘cân’. Vậy liệu những món thực phẩm cô mới mua có đáp ứng tiêu chuẩn hay không?
Nhìn thời gian còn lại chỉ còn ít phút, Ngu Nguyên lập tức lao thẳng đến phòng bếp.
[Đã kiểm tra và đo lường đủ 20 cân thịt, do đó đã giải khóa tính năng ‘trang trại’. Hiện tại, tính năng nuôi dưỡng trong trang trại đã đạt cấp độ 1.]
[Kiểm tra và đo lường được 10 cân rau quả, thời gian sinh trưởng thu hoạch đồng ruộng giảm bớt 1%. ]
Quả nhiên có thể!
Ngu Nguyên hỏi hệ thống: "Loại hình phó bản thảm hoạ mà tôi sẽ tham gia là gì?"
[Không thể báo trước.]
Ngu Nguyên tính toán trong lòng, hiện tại cô đã mở khóa đồng ruộng và trang trại, cùng với hai kho hàng. Nếu không biết loại hình phó bản là gì, để đề phòng, cô sẽ mang theo nhiều vật tư vào phó bản.
Ngu Nguyên thử thu bánh kem trên bàn vào kho hàng, nhưng hệ thống lại nhắc nhở:
[Không thể thu vào. Xin lưu ý, chỉ có thể đưa vào kho hàng những vật phẩm đạt được qua các công năng của hệ thống. Các vật phẩm thu thập trong phó bản mới có thể đưa vào kho vận chuyển của độn kho.]