Thiên Y ngồi bên ngọn lửa, đôi mắt hơi mờ đi vì mệt mỏi. Cậu mở Sách Sinh Tồn, vào kênh trò chuyện thế giới để xem tình hình. Như mọi lần, những dòng tin nhắn cầu cứu, xin xỏ không ngừng lướt qua màn hình. Có những tin nhắn đầy tuyệt vọng, có những lời cầu xin giúp đỡ trong sự hoang mang, khiến cho không khí xung quanh cậu càng thêm nặng nề.
Thiên Y nhìn vào những tin nhắn đó một lúc lâu, nhưng chẳng tìm thấy gì mới mẻ. Chỉ là những lời thảm thiết của những người đang cố gắng sống sót trong một thế giới đầy nguy hiểm và bất trắc. Cậu không thể làm gì được, ai cũng phải cố gắng nỗ lực sinh tồn vì khởi đầu của mỗi người là giống nhau
Cậu liền tắt kênh trò chuyện thế giới, đóng Sách Sinh Tồn lại với một cảm giác trống rỗng. Cái cảm giác này không phải vì sự thất vọng, mà là vì sự bất lực. Bất lực về nhiều thứ về cuộc sống hay cả chính bản thân cậu.
Mỗi người đều đang phải đối mặt với những thử thách riêng của mình, và Thiên Y cũng không phải ngoại lệ.
Ánh lửa trong lều vẫn cháy phập phùng, tiếng nổ lách tách vang lên trong không gian im ắng. Ngọn lửa như đang nhảy múa, phản chiếu ánh sáng nhảy nhót lên tường, chiếu sáng những vật dụng xung quanh. Ánh sáng bập bùng ấy lấp lánh trong đôi mắt của Thiên Y, như thể nó đang cố gắng soi sáng một thế giới đang chìm trong bóng tối mịt mù.
Cậu nhìn qua khung cửa sổ, bên ngoài chỉ có một mảng tối đen không thể xuyên thủng. Không một ngôi sao, không một vầng trăng, chỉ có một không gian vũ trụ mờ mịt không thể nhìn thấy gì cả. Cảm giác tĩnh lặng của đêm tối khiến cậu cảm thấy như bị mắc kẹt giữa một biển đen vô tận. Thế giới xung quanh như đang thở dốc, và mỗi tiếng gió thổi qua chỉ càng làm cho không khí thêm nặng nề.
Thiên Y thở dài một tiếng, không khỏi tự hỏi, không biết đêm nay sẽ có bao nhiêu người lại bỏ mạng trong sương mù, trong cái bóng tối của Vĩnh Hằng này. Những người chơi mới, những người chưa kịp thích nghi với sự khắc nghiệt của thế giới này.
Có lẽ không ít người sẽ phải chịu đựng cơn đói, khát, hoặc bị những con quái vật trong bóng tối nuốt chửng. Cậu không biết, nhưng có một điều mà cậu chắc chắn là sự sống nơi đây thật mong manh, và không phải ai cũng có thể vượt qua được.
Suy nghĩ của Thiên Y cứ như vậy trôi qua trong lòng. Dù cậu rất muốn làm gì đó, giúp đỡ người khác, nhưng cậu lại biết rằng, lúc này cậu phải chăm lo cho chính bản thân mình. Cậu không thể cứu tất cả, và không ai có thể. Đây là thế giới của sự sống còn, nơi mỗi người phải tự lo liệu cho số phận của mình.
Ánh mắt cậu dần trở nên nặng trĩu, cơ thể cảm nhận được sự mệt mỏi rõ rệt. Từ khi bước vào thế giới này, cậu đã không ngừng vận động, cố gắng tìm hiểu và thích nghi. Thời gian cứ trôi qua, mỗi phút, mỗi giờ là một thử thách mới. Nhưng hôm nay, Thiên Y cảm thấy rằng cơ thể mình không còn đủ sức để chiến đấu nữa. Cậu bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, dù mới chỉ hơn 1 giờ chiều.
Những suy nghĩ hỗn độn về thế giới này, về tương lai, về những điều chưa biết khiến Thiên Y càng trở nên mệt mỏi hơn. Cậu đưa tay lên dụi mắt, rồi ngồi dựa lưng vào tường, nhìn ngọn lửa một lần nữa. Cậu biết rằng ngay lúc này, giấc ngủ là thứ cần thiết nhất. Bởi chỉ có trong giấc ngủ, cậu mới có thể lấy lại sức lực, chuẩn bị cho những thử thách phía trước.
Cuối cùng, Thiên Y quyết định nằm xuống chiếc giường cỏ đơn sơ. Nó không thoải mái, nhưng lúc này, sự thoải mái không còn quan trọng nữa. Cậu lắng nghe tiếng lửa cháy, cảm nhận hơi ấm từ nó lan tỏa ra, rồi dần dần nhắm mắt lại. Mỗi nhịp thở dần đều đặn hơn, và Thiên Y bắt đầu chìm vào giấc ngủ, dù bên ngoài thế giới vẫn còn đầy những nguy hiểm và thử thách chờ đợi.
Giấc ngủ của cậu không sâu, nhưng lại đầy cần thiết. Trong thế giới này, Thiên Y biết rằng mỗi giấc ngủ, dù ngắn ngủi, cũng là một phần quan trọng để tiếp tục sống sót. Cậu không thể mãi thức tỉnh, không thể mãi lo lắng, bởi nếu không nghỉ ngơi, cậu sẽ không thể đối mặt với những gì sắp tới.
Bên ngoài, bóng tối vẫn bao trùm, và ánh sáng lửa vẫn bập bùng như một dấu hiệu của sự sống duy nhất giữa sự chết chóc đang rình rập. Thiên Y ngủ, nhưng trong tâm trí vẫn không ngừng nghĩ về tương lai, về những ngày tháng còn lại trong thế giới này.