Ánh sáng yếu ớt cuối cùng nơi chân trời dần bị bóng tối nuốt chửng. Bầu trời u ám, không chỉ bởi sương mù vĩnh hằng đang lan tỏa, mà còn vì sự tĩnh lặng đến rợn người của thế giới này. Không gian bên ngoài như bị bọc trong một lớp chăn dày của đêm đen, âm u và lạnh lẽo. Thiên nhiên như đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ dài, mang theo sự sống rút khỏi mọi ngóc ngách.
Trong túp lều cỏ đơn sơ, ánh lửa le lói hắt lên từng mảng sáng mờ nhạt. Thiên Y ngồi trầm ngâm, tay cầm cuốn sách sinh tồn, những ký tự trên trang giấy cũ kỹ hiện lên lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt. Cậu dừng lại ở một trang chứa công thức quan trọng—công thức chế tạo sợi dây, một nguyên liệu cần thiết để nâng cấp nơi ở của mình.
Công Thức: Sợi Dây
• Nguyên liệu cần: 2 đơn vị vật liệu sợi.
• Thời gian chế tạo: 1 phút/sợi dây.
“Cứ như những game sinh tồn mình từng chơi…” Thiên Y lẩm bẩm, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát. Thế giới này có những quy tắc lạ lùng: chỉ cần có công thức, mọi thứ sẽ được hệ thống hỗ trợ chế tạo tự động. Nhưng nếu không có công thức hoặc bản vẽ, dù thu thập đủ nguyên liệu, vật phẩm tạo ra cũng chỉ là rác thải vô dụng.
Không chần chừ, Thiên Y mở giao diện chế tạo, chọn công thức và bấm nút xác nhận. Trong thoáng chốc, sách sinh tồn phát ra ánh sáng nhạt, các dòng chữ bắt đầu chuyển động, báo hiệu quá trình chế tạo đã khởi động.
Nhưng cậu cũng nhanh chóng nhận ra một điều bất tiện: khi sách đang chế tạo, toàn bộ công năng khác sẽ bị vô hiệu hóa. Không thể kiểm tra bảng trạng thái, truy cập công thức khác, hay thậm chí mở kênh giao dịch. Hai mươi phút tới sẽ là khoảng thời gian chờ đợi đầy căng thẳng, khi cậu buộc phải phụ thuộc hoàn toàn vào ánh lửa và may mắn.
Thời gian trôi qua nặng nề trong túp lều nhỏ. Tiếng gió rít bên ngoài hòa cùng hơi thở trầm ngâm của Thiên Y, từng giây kéo dài như hàng phút. Bóng tối len lỏi qua mọi khe hở, nuốt chửng không gian bên ngoài. Hai mươi phút chậm chạp trôi qua, và cuối cùng âm thanh quen thuộc “Ting” vang lên, phá tan sự im lặng.
20 sợi dây đã hoàn thành.
Tài Nguyên Hiện Có:
• Gỗ: 50
• Đá: 20
• Sợi Dây: 20
Nhìn vào bảng tài nguyên, Thiên Y nhanh chóng tính toán. Để nâng cấp túp lều cỏ thành nhà gỗ nhỏ, cậu cần đúng 50 gỗ, 20 đá, và 20 sợi dây. Mọi thứ dường như đã đủ, nhưng ngọn lửa bên cạnh lại sắp tàn.
Chỉ còn vài đốm lửa đỏ lấp lóe giữa lớp tro bụi xám xịt. Sương mù vĩnh hằng đang tới gần, mang theo cái lạnh chết người. Nếu không duy trì ánh sáng, không chỉ cậu mà cả túp lều này cũng sẽ trở thành miếng mồi ngon cho đêm tối lạnh lẽo.
“Không thể để chuyện đó xảy ra,” Thiên Y thì thầm, lập tức ném 10 đơn vị gỗ vào đống lửa. Ánh sáng bùng lên, xua tan phần nào bóng tối. Đống lửa giờ có thể duy trì thêm 20 tiếng, đủ để vượt qua một phần của đêm dài.
Nhưng cậu cũng trả giá cho sự an toàn đó. Số gỗ hiện tại chỉ còn 40 đơn vị—đủ để giữ ấm, nhưng không còn đủ để nâng cấp lều. Cậu cần thêm ít nhất 10 gỗ nữa.
Không còn lựa chọn nào khác, Thiên Y mở kênh giao dịch trong sách sinh tồn.
Kênh giao dịch hôm nay sôi động hơn nhiều so với ngày đầu tiên. Những người sống sót còn lại bắt đầu giao dịch tài nguyên, tạo ra những dòng trao đổi cơ bản nhưng mang ý nghĩa sống còn. Thiên Y lướt qua danh sách, bỏ qua các mục không liên quan, ánh mắt dừng lại ở một giao dịch phù hợp:
Giao Dịch:
• Vật phẩm: 10 đơn vị gỗ.
• Yêu cầu: Loại thức ăn tăng ít nhất 10% chỉ số thức ăn.
• Ghi chú: “Chỉ cần thức ăn.”
Thiên Y chau mày. Thức ăn vốn không dễ kiếm, nhưng cậu vẫn còn vài gói mì tôm từ chiếc bảo rương bạc lần trước. Một gói mì có thể tăng khoảng 15% chỉ số thức ăn, hoàn toàn đủ điều kiện để giao dịch.
Sau vài giây suy nghĩ, cậu quyết định. Một gói mì đổi lấy 10 gỗ không phải quá đắt, và nếu thương vụ này thành công, cậu sẽ có đủ tài nguyên để nâng cấp lều ngay trong đêm nay.
Nhìn ra ngoài, bóng tối đã hoàn toàn nuốt chửng thế giới. Chỉ còn ánh sáng le lói từ ngọn lửa yếu ớt giữ cho cậu một khoảng không an toàn. Không do dự thêm, Thiên Y bấm xác nhận giao dịch và ngồi chờ phản hồi.
“Hy vọng là người kia sẽ đồng ý sớm…”
Cậu tựa lưng vào tường lều, mắt chăm chú nhìn đống lửa cháy bập bùng. Đêm tối vẫn kéo dài, nhưng trong lòng cậu le lói một tia hy vọng—tia sáng của quyết định đúng đắn giữa bóng tối đầy hiểm họa.