Thời gian vẫn chầm chậm trôi, bên ngoài trời vẫn một màu đen kịt như đêm không trăng. Tiếng gió lạnh rít qua những khe hở của túp lều, mang theo hơi lạnh tê tái. Không gian bên ngoài chìm trong tĩnh lặng kỳ dị, thỉnh thoảng vọng lại tiếng gầm rú của những sinh vật xa lạ, khiến lòng người lạnh toát.
Bên trong túp lều nhỏ, ánh lửa vẫn cháy bập bùng, tỏa ra ánh sáng ấm áp, soi rọi bóng dáng của Thiên Y đang nằm trên chiếc giường cỏ khô. Mùi khói gỗ thoang thoảng lan tỏa, hòa quyện với hơi ấm của ngọn lửa, mang lại chút an tâm giữa bầu không khí ngột ngạt của thế giới này.
Thiên Y từ từ mở mắt. Cảm giác mệt mỏi từ ngày hôm qua vẫn chưa hoàn toàn tan biến. Đôi mắt cậu khẽ nhíu lại, nhìn ngọn lửa trước mặt, ánh sáng lập lòe phản chiếu trên gương mặt trắng nõn, trẻ trung.
Đưa tay lên vuốt mái tóc rối, Thiên Y ngồi dậy, khẽ vươn vai, cảm nhận từng khớp xương như vừa được giãn ra sau một giấc ngủ dài. Cậu liếc mắt nhìn ra bên ngoài qua những khe hở của túp lều. Bóng tối vẫn bao trùm, nhưng Thiên Y không biết chính xác bây giờ là lúc nào.
Không chần chừ, cậu lấy cuốn Sách Sinh Tồn ra, lật mở. Một dòng chữ nhỏ phát sáng hiện lên trên trang giấy:
【Thời gian hiện tại: 7 giờ 55 phút sáng. Hôm nay, trời âm u. Sương mù sẽ tan trong vòng 3 giờ 30 phút.】
Thiên Y ngạc nhiên. Cậu không ngờ rằng đã gần 8 giờ sáng, vậy mà bầu trời bên ngoài vẫn âm u, tối tăm như giữa đêm khuya. Dòng thông báo khiến cậu càng thêm căng thẳng:
【Thời gian sương mù tan chỉ có 3 giờ 30 phút.】
Điều này đồng nghĩa với việc cậu chỉ có hơn 3 tiếng để thu thập vật tư trước khi màn sương độc lại bao phủ mọi thứ. Thiên Y nhíu mày, cảm nhận áp lực đang đè nặng trên vai.
Bụng bỗng réo lên khe khẽ, kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ. Thiên Y mở bảng trạng thái cá nhân, kiểm tra tình trạng của bản thân:
• 【Thức ăn (độ no): 50%】
• 【Nước uống (độ khát): 50%】
• 【Tinh thần: 100%】
Thật may mắn là chỉ số tinh thần vẫn ổn định, nhưng chỉ số thức ăn và nước uống đã giảm xuống ngưỡng nguy hiểm. Cậu nhớ rõ những gì Sách Sinh Tồn đã cảnh báo:
【Nếu thức ăn hoặc nước uống giảm xuống dưới 50%, người chơi sẽ bắt đầu cảm thấy các hiệu ứng tiêu cực như mất sức, chóng mặt, thậm chí có thể ảnh hưởng đến tinh thần.】
Không thể để tình trạng này kéo dài, Thiên Y nhanh chóng lấy từ túi đồ ra một túi lương khô nhỏ và một chai nước 100ml.
Cậu ngồi xuống cạnh đống lửa, xé bao lương khô, cẩn thận nhai từng miếng. Lương khô cứng và khô khốc, vị nhạt nhẽo đến mức khó chịu, nhưng trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này, nó là một nguồn tài nguyên vô cùng quý giá.
Nhấp từng ngụm nước nhỏ để giúp nuốt dễ dàng hơn, Thiên Y cảm nhận từng chút năng lượng dần quay trở lại. Sau khi ăn uống xong, cậu mở bảng trạng thái và nhận thấy sự thay đổi:
• 【Thức ăn: 60%】
• 【Nước uống: 60%】
Mặc dù chỉ tăng lên một chút, nhưng cảm giác khó chịu trong người đã giảm đi đáng kể. Thiên Y thở ra một hơi nhẹ nhõm, tự nhủ rằng phải tiết kiệm tối đa nguồn lương thực hạn chế này.
Thời gian chầm chậm trôi qua. Khi kim đồng hồ chỉ đúng 8 giờ, màn sương bên ngoài bắt đầu tan dần. Qua những khe hở của túp lều, ánh sáng yếu ớt nhàn nhạt len lỏi vào, soi rọi một phần không gian bên trong.
Thiên Y đứng dậy, tiến lại gần cửa lều, nhìn ra bên ngoài. Ánh sáng mờ nhạt ấy không mang lại cảm giác ấm áp hay an toàn, mà chỉ làm tăng thêm vẻ âm u, đáng sợ của khung cảnh.
Cảnh vật xung quanh hiện lên lờ mờ, với những cái cây khô trơ trọi, mặt đất đầy lá mục nát, và đâu đó là bóng dáng của những sinh vật đang lẩn khuất trong sương mù.
“Chỉ có hơn 3 tiếng…” Cậu lẩm bẩm, ánh mắt trở nên kiên định. Thời gian ngắn ngủi này phải được tận dụng triệt để.
Thiên Y quay trở lại trong lều, kiểm tra lại túi đồ của mình. Những vật phẩm thu thập được ngày hôm qua vẫn còn nguyên, nhưng tất cả đều chỉ là những thứ cơ bản. Để tồn tại lâu dài trong thế giới này, cậu cần phải thu thập nhiều hơn nữa.
Ngọn lửa trong lều vẫn cháy bập bùng, như tiếp thêm sức mạnh và niềm tin cho cậu.