"Xây dựng thương hiệu Nguồn Động Lực trước, để nhóm người tiêu dùng tiềm năng này ghi nhớ, vậy thì khi họ bước vào xã hội có nhu cầu, điều đầu tiên họ nghĩ đến sẽ là Nguồn Động Lực."
Người đàn ông gật đầu: "Nói rất đúng, nhưng tại sao tôi phải chọn đội bóng đá vô danh tiểu tốt của các cậu, muốn mọi người biết đến, chọn câu lạc bộ nào đó nổi tiếng hơn chẳng phải tốt hơn sao?"
"Câu lạc bộ nào mới nổi tiếng? Đội bóng rổ? Câu lạc bộ kịch nói? Hay câu lạc bộ văn học?"
"Dù gì cũng tốt hơn đội bóng đá, bóng đá Trung Quốc ra sao ai cũng biết, cũng chẳng có ai quan tâm."
"Vậy thì anh sai rồi." Cố Trần Dương cười, phải nói là, cậu cười lên rạng rỡ như ánh mặt trời.
"Chọn đội bóng đá, trước khi hoạt động tài trợ bắt đầu đã có lợi thế lớn nhất rồi."
“Chính vì đội bóng đá trường mình không mạnh lắm, mà Vạn Nguyên lại là một doanh nghiệp lớn, việc họ hào phóng tài trợ như vậy, ngay từ đầu đã tạo ra sự đối lập đủ để thu hút dư luận rồi. Không cần tốn tiền, tin tức cũng sẽ tự động leo lên top tìm kiếm, tiết kiệm cho quý doanh nghiệp không ít chi phí quảng cáo.”
“Đây không chỉ là đội bóng của riêng Đại học Vũ Thành, chúng tôi dự định sẽ kêu gọi các trường đại học nổi tiếng trên toàn quốc cùng tham gia, tổ chức một giải bóng đá liên trường. Một khi liên kết được với nhau, hiệu quả mang lại chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.”
“Có xung đột, có mâu thuẫn, ắt sẽ có chủ đề để bàn tán. Có nhiều trường đại học tham gia, không sợ thiếu độ hot.”
“Sinh viên vốn thích lướt web sẽ tự động trở thành nguồn lan truyền miễn phí cho Vạn Nguyên!”
“Chỉ cần bỏ ra một khoản phí tài trợ nhỏ, lại có thể được quảng bá trên quy mô toàn quốc, quả là một cuộc trao đổi có lợi.”
Người đàn ông không nhịn được cười, gật đầu nói: “Cậu vẽ ra viễn cảnh hấp dẫn đấy, suýt chút nữa là thuyết phục được tôi rồi.”
“Nhưng tôi có một câu hỏi, cậu đang phát biểu với tư cách là đội trưởng đội bóng đá Đại học Vũ Thành? Hay chỉ là đội trưởng đội bóng đá của khoa Luật? Những gì cậu nói về giải đấu toàn quốc, liệu có khả năng thực hiện được không?”
Một câu hỏi chí mạng.
Cố Trần Dương vẫn giữ nguyên nét mặt, mỉm cười đáp: “Có gì khác nhau sao?”
“Không ai lại từ chối tài trợ của Vạn Nguyên.”
“Và đội bóng đá Vũ Thành, sẽ cùng Vạn Nguyên tiến ra toàn quốc.”
Mượn sức người khác để đạt được mục đích của mình, nước cờ này quả là cao tay.
Người đàn ông vỗ tay, cười hỏi: “Cho dù các trường đại học khác đồng ý tham gia giải đấu này, cậu làm sao chắc chắn rằng đội bóng của mình sẽ đi đến trận chung kết?”
“Nếu chúng tôi thắng, điều đó chứng tỏ Vạn Nguyên có con mắt tinh tường, kiên trì là sẽ giành chiến thắng; còn nếu chúng tôi thua, điều đó chứng minh tinh thần bền bỉ, không bao giờ bỏ cuộc của Vạn Nguyên.”
Người đàn ông bật cười: “Phải nói là, cậu là sinh viên dũng cảm nhất mà tôi từng gặp.”
“Vậy sự dũng cảm của tôi có khiến anh quyết định tài trợ không?” Cố Trần Dương hỏi.
Người đàn ông nhún vai: “Tôi rất thích sự dũng cảm của cậu, nhưng tiếc là, tôi không phải người của Vạn Nguyên.”
Câu nói này khiến Cố Trần Dương ngẩn người.
Người đàn ông đứng dậy, đưa tay ra: “Xin chào, tôi là Tống Thương, tổng giám đốc tập đoàn Cự Lộc.”
Chỉ hai từ đơn giản này đã khiến ánh mắt Cố Trần Dương lóe lên, cậu bất giác nghĩ đến một tên đáng ghét khác. So với hắn ta, Tống Thương quả thực như một tấm gương đạo đức.
Dù biết mình đã diễn một màn kịch vô ích, Cố Trần Dương cũng không hề tức giận, đưa tay bắt lấy tay Tống Thương: “Chào anh, tôi là Cố Trần Dương, xin lỗi đã làm phiền anh.”
“Nếu không phiền, anh có thể cho tôi biết bài thuyết trình vừa rồi của tôi có chỗ nào cần cải thiện không? Vì tôi còn phải trình bày lại một lần nữa.”
Tống Thương không kiềm được mà cười lớn, vỗ vai Cố Trần Dương: “Diễn thuyết sôi nổi rất tốn sức, tuy tôi không phải người của Vạn Nguyên, nhưng lại là một trong những đối tác của Vạn Nguyên, việc tài trợ này tôi có thể quyết định.”
Ánh mắt Cố Trần Dương bỗng sáng lên.
Tống Thương cười nói: “Với điều kiện, cậu phải thuyết phục Đại học Vũ Thành đứng ra, liên kết với các trường đại học trên toàn quốc để tổ chức giải bóng đá, tốt nhất là có đủ trăm trường danh tiếng, như vậy tôi có thể thêm hai số không vào sau con số tài trợ mà cậu yêu cầu.”
“Dù sao thì, số tiền hiện tại không đủ để tôi ký tên.”
Cố Trần Dương không chút do dự nở nụ cười rạng rỡ: “Đương nhiên không thành vấn đề!”
“Tuy nhiên, trước đó chúng ta cần ký một bản thỏa thuận sơ bộ, anh cũng biết đấy, thuyết phục hiệu trưởng không thể chỉ dựa vào lời nói suông.”
Tống Thương nhún vai: “Cậu đã thuyết phục được tôi chỉ bằng lời nói đấy thôi.”
Cố Trần Dương cười ngại ngùng, Tống Thương nói tiếp: “Tôi đã xem qua rất nhiều bài thuyết trình, chưa có ai có sức cuốn hút và sự nhiệt huyết như cậu, Cố Trần Dương, cậu có muốn làm nhân viên của tôi không?”