Động Lòng! Ông Chồng Trong Giới Thượng Lưu Bắc Kinh Lại Muốn Tán Tỉnh Tôi!

Chương 21

Tất cả đều vừa vặn với số đo của cô.

Sao anh biết được nhỉ?

Mắt anh là thước đo chắc?

Quần áo, túi xách, phụ kiện đều là những mẫu mới nhất của các thương hiệu lớn.

Rất phù hợp với độ tuổi và phong cách của cô.

Quần áo nam chỉ chiếm một góc nhỏ, Mộ Chi thu dọn đồ của anh vào chiếc vali màu đen.

Lúc đặt đồ lót của anh vào, cô phát hiện đó là loại tam giác, lại còn làm từ lụa lạnh nhẹ mỏng. Gương mặt vừa dịu xuống không bao lâu lại đỏ bừng lần nữa.

Không ngờ vẻ ngoài Chú nhỏ Hách trông nghiêm túc đứng đắn, mà bên trong lại có phần... ngầm phóng túng như vậy.

Sau khi đặt xong đồ lót, Mộ Chi phát hiện trong ngăn kéo còn một chiếc hộp nhỏ.

Cô cầm lên xem thử.

Là... là bαo ©αo sυ sao?

Anh còn mua cả thứ này?



Hơn 10 giờ tối, Hách Nghiêm Đình từ thư phòng bước ra.

Anh nhìn về phía phòng ngủ chính.

Cửa đóng chặt.

Anh giơ bàn tay trắng lạnh thon dài, day nhẹ thái dương.

Bước vào phòng khách, anh thấy chiếc vali đen đặt bên cạnh giường, liền đi tới, lấy quần áo bên trong ra.

Cầm đến qυầи ɭóŧ, sắc mặt anh trầm xuống vài phần.

Khi trông thấy bαo ©αo sυ bên cạnh, vẻ mặt càng thêm đen sì.

Anh lấy điện thoại ra, gọi cho Yến Húc.

Yến Húc là một trong những người anh em thân thiết lớn lên cùng anh. Sau khi nhà họ Yến phá sản, Yến Húc đi theo anh làm việc.

Toàn bộ thiết kế và bài trí của khu biệt thự Ngự Cảnh Loan đều do Yến Húc lo liệu.

Bao gồm cả việc mua những bộ quần áo và túi xách mới nhất cho Mộ Chi.

Yến Húc hiểu rõ sở thích của phụ nữ hơn Hách Nghiêm Đình nhiều.

"Tôi bảo cậu đặt qυầи ɭóŧ lụa lạnh, bαo ©αo sυ sao?" Giọng nói của Hách Nghiêm Đình trầm thấp lạnh lùng, không còn chút dịu dàng nào như khi ở trước mặt Mộ Chi.

Yến Húc đang tụ tập với bạn bè ở hội quán ở kinh đô, nghe thấy vậy liền bước ra khỏi phòng bao, cười yêu mị, "Tứ ca, anh giữ thân đồng tử ba mươi năm cuối cùng cũng sắp phá giới rồi, đương nhiên là phải mặc đồ sεメy một chút. Còn nữa, dùng bαo ©αo sυ mới là tiêu chuẩn của một người đàn ông tốt. Không thì lỡ làm cô gái nhỏ mang thai thì sao?"

Gân xanh trên thái dương Hách Nghiêm Đình giật giật, "Lần sau đừng tự tiện quyết định nữa."

Yến Húc bĩu môi: "Chậc, nghe giọng điệu của anh, chẳng lẽ bị đuổi khỏi phòng tân hôn rồi? Chị dâu nhỏ cũng có cá tính đấy nhỉ? Khi nào định đưa cô ấy ra mắt bọn tôi đây?"

Hách Nghiêm Đình nhớ đến dáng vẻ e dè và kính sợ của Mộ Chi khi đối diện với anh. Hiện tại, trong lòng cô, anh e rằng chỉ giống như một bậc trưởng bối.

Anh cần thời gian để cô làm quen với thân phận "Hách phu nhân", cũng cần thời gian để cô hiểu anh.

Bao năm qua, anh vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi.

Vậy thì chẳng cần gì phải vội thêm chút thời gian này.

"Đợi tôi hỏi ý kiến cô ấy, khi nào cô ấy đồng ý thì sẽ sắp xếp gặp mặt."

Yến Húc cười nói: "Được thôi. Theo yêu cầu của anh, Giải Trí Hoa Tinh ở Ninh Thành tôi đã thu mua xong rồi, chỉ chờ chị dâu nhỏ nộp đơn xin việc là có thể đi làm."

Hách Nghiêm Đình khẽ ừ một tiếng.



Hội quán Thủy Vân Gian – Ninh Thành

Lục Cảnh Châu đến nơi, ngồi xuống sofa uống liền mấy ly rượu.

Nhớ đến sự lạnh nhạt và vô lý của Mộ Chi, trong lòng anh ta có chút phiền muộn.

Ngụy Thận cầm ly rượu bước đến trước mặt Lục Cảnh Châu, nhìn sắc mặt u ám của anh ta, thắc mắc hỏi: "Lục ca, chẳng lẽ lại là Mộ Chi làm phiền anh nữa à?"

Lục Cảnh Châu mím môi không nói gì.

Thực tế, suốt hai năm qua, Mộ Chi vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời.

Cô có năng lực làm việc mạnh mẽ. Khi Truyền Thông Lục Thị gặp khủng hoảng, nếu không có cô rót vốn và ra tay giúp đỡ, e rằng công ty đã sớm phá sản.

Cho dù có chủ động làm phiền anh ta, thì cũng chỉ là khuyên anh ta uống ít rượu, đừng làm việc quá khuya, hoặc là bảo anh ta đừng tùy tiện đòi chia tay.

Trước đây, Mộ Chi là tiên nữ xa vời trong lòng anh ta.

Khi cô mới mười hai, mười ba tuổi, đã sở hữu mái tóc đen dài ngang eo, làn da trắng hơn tuyết, ngũ quan tinh xảo. Dù khuôn mặt còn non nớt, nhưng đã đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

Nếu lớn thêm một chút, trang điểm vào, không biết sẽ rực rỡ đến mức nào.