Mạt Thế: Tiệm Cơm Mỹ Thực

Chương 26: Anh là con người, có cảm xúc

“Ừ, cô thấy rồi.” Diệp Mặc Phong bất đắc dĩ chấp nhận, như đang dỗ dành một đứa trẻ.

Ánh mắt anh không kìm được mà rơi xuống lưng của Nguyễn Điềm.

Nhìn cô đau đớn như vậy, chắc chắn phần lưng đã sưng đỏ cả rồi.

Diệp Mặc Phong nhất thời không biết làm thế nào để an ủi cô.

Anh khẽ cụp mắt xuống, dáng vẻ thất thần ấy lại càng giống một chú chó trung thành.

Phản ứng của Diệp Mặc Phong khiến Nguyễn Điềm không nhịn được cười. Nhưng chưa kịp cười được mấy tiếng, cô đã nhăn mặt vì động vào vết bầm tím trên lưng.

“Ái...” Nguyễn Điềm ngay lập tức chuyển sang chế độ cá khô: “Thật khâm phục anh, bị thứ nặng như vậy đập trúng, đau chết đi được.”

“Cô không cần chắn giúp tôi.” Diệp Mặc Phong mím môi: “Dị năng của tôi rất mạnh, bị đập như vậy không sao đâu.”

Nghe vậy, Nguyễn Điềm không chút suy nghĩ, thốt lên: “Nhưng anh cũng sẽ cảm thấy đau mà!”

Lời nói của cô khiến Diệp Mặc Phong ngẩn người.

Nguyễn Điềm nghiêm túc nhìn anh: “Anh đâu phải cỗ máy gϊếŧ chóc, cũng chẳng phải robot. Anh là con người, có máu, có thịt.”

Cô cố nhịn đau, gắng gượng ngồi dậy, tiếp tục nói ra những gì mình nghĩ:

“Anh là con người, có cảm xúc, biết buồn, biết đau khổ, cũng có lúc xuống tinh thần. Tôi không thể để anh bị thương được.”

Bởi vì mạng sống của Nguyễn Điềm hiện tại phụ thuộc chặt chẽ vào giá trị biết ơn của Diệp Mặc Phong!

Nếu cây đại thụ A cấp này gục ngã, lỡ đối tượng công lược tiếp theo lại khó đối phó thì sao?

Xét trên nhiều phương diện, tính khí của Diệp Mặc Phong thật sự rất tốt. Ngoài việc là một simp chúa, anh không có bất kỳ khuyết điểm nào.

Tính tình ổn định, thực lực mạnh mẽ, tuy hơi ít nói nhưng lại đem đến cho người khác cảm giác an toàn tuyệt đối.

Lời nói của Nguyễn Điềm khiến Diệp Mặc Phong chấn động.

Ngay cả cha mẹ ruột cũng chưa từng khen ngợi anh như vậy.

Dưới sự giáo dục nghiêm khắc của gia đình, ngay cả khi đạt hạng nhất, anh cũng chỉ nhận được những lời lạnh lùng như: “Lần sau cố gắng hơn.”

Đây là lần đầu tiên, có người nói với anh những lời như vậy.

[Chúc mừng ký chủ Nguyễn Điềm nhận được giá trị biết ơn từ Diệp Mặc Phong +10, thời gian sinh tồn +10 giờ.]

Nghe thấy âm thanh hệ thống vang lên trong đầu, Nguyễn Điềm sững sờ.

Chỉ một câu đơn giản như vậy mà đã tăng nhiều giá trị biết ơn đến thế sao?!

Khả năng che giấu cảm xúc của Diệp Mặc Phong rất tốt. Chỉ trong khoảnh khắc Nguyễn Điềm nói câu đó, anh mới để lộ một chút biểu cảm.