Không thể không thừa nhận, Diệp Mặc Phong quả thật rất xuất sắc. Sự hiểu biết của anh về kiếm đạo vô cùng sâu sắc, từ nhỏ đã ôm kiếm mà ngủ.
Trong mắt người khác, năng lực thức tỉnh của Diệp Mặc Phong là cường hóa tứ chi, nhưng chỉ có Nguyễn Điềm biết, đó là trạng thái “Thiên Nhân Cảm Ứng.”
Điều này không chỉ đơn thuần là cường hóa tứ chi mà còn đẩy sức mạnh của anh lên những khả năng vô hạn.
Đến lúc đó, ngay cả một chiếc lá cây cũng có thể trở thành vũ khí của anh, không một động tĩnh nhỏ nào có thể qua mắt anh.
Dù đối mặt với bầy zombie đông đảo, dáng người của Diệp Mặc Phong vẫn ưu nhã và lưu loát. Thanh kiếm trong tay anh lóe lên ánh sáng sắc bén và trắng như tuyết, rất cuốn hút.
Những zombie cấp thấp, đối với anh, chẳng khác gì đồ chơi.
Nhưng tại sao anh lại bị thương nặng đến vậy?
Hoàn toàn là vì khi cơn sóng zombie kéo đến, Diệp Mặc Phong phải bảo vệ năm người vô dụng. Dù lợi hại đến đâu, anh vẫn có lúc sơ suất.
Thấy người tình của mình sắp bị zombie bắt, Lô Tuyết Tuyết lại nhẫn tâm đẩy Diệp Mặc Phong luôn bảo vệ bọn họ ra làm lá chắn!
Một giây bất cẩn, anh bị móng vuốt của zombie xuyên thủng dạ dày, máu chảy xối xả.
Lô Tuyết Tuyết và nhóm người của cô ta, vì sợ anh biến thành zombie, đã không chút thương tiếc bỏ lại anh.
Nếu không gặp được Nguyễn Điềm, có lẽ hôm nay Diệp Mặc Phong đã hoàn toàn chết ở đây.
Rất nhanh, Diệp Mặc Phong gϊếŧ sạch zombie dưới lầu, thu được đúng một trăm viên tinh hạch.
Anh ngoan ngoãn lau sạch chúng, đưa đến trước mặt Nguyễn Điềm:
“Anh quả thật rất lợi hại.”
Nguyễn Điềm cảm thán thốt lên, cô thực sự thấy khâm phục anh, màn thu kiếm cuối cùng cũng thật hoàn mỹ.
Nghe vậy, Diệp Mặc Phong khựng lại, nhìn Nguyễn Điềm đầy ngỡ ngàng.
[Chúc mừng ký chủ Nguyễn Điềm nhận được +5 giá trị biết ơn từ Diệp Mặc Phong, tăng 5 giờ sinh tồn.]
Lần này, đến lượt Nguyễn Điềm sững sờ. Chuyện gì đang xảy ra?
Bốn chiếc bánh bao súp ngon tuyệt cũng chỉ tăng có sáu điểm giá trị biết ơn.
Nhưng chỉ một lời khen của cô, lại tăng tận năm điểm!
Rất nhanh, Diệp Mặc Phong lấy lại tinh thần, mỉm cười nhẹ, khẽ nói:
“Chưa từng có ai khen tôi như vậy.”
Gia giáo của anh vô cùng nghiêm khắc, dù đạt hạng nhất, anh cũng chưa từng được cha mẹ khen ngợi. Điều này càng khiến anh nỗ lực hơn.
Thậm chí ngay cả Lô Tuyết Tuyết cũng hiếm khi khen ngợi Diệp Mặc Phong, cô ta chỉ giả vờ tâng bốc anh mỗi khi cần lợi dụng.