Đại Lão Mãn Cấp Cầm Kịch Bản Ốm Yếu

Chương 6

Lâm Thanh Phong có lòng tốt nhắc nhở kết quả còn bị mắng máu chó phun đầu: “……”

Đang lúc Tiết Định Sơn chuẩn bị cắn răng ra đại chiêu, bác sĩ ở một bên rốt cuộc ngồi không yên, đầu tiên là người trẻ, sau đó lại tới người già, nếu không phải bởi vì hai người này áo mũ chỉnh tề, nhìn bộ dáng không phú thì quý, bọn họ sớm kêu bảo vệ tới bắt bệnh nhân tâm thần: “Hai vị, làm phiền hai người tránh ra một chút được không?”

“Tuy rằng triệu chứng sinh mệnh của thai phụ thoạt nhìn còn tính vững vàng, nhưng nước ối đã phá, hiện tại chúng tôi phải đẩy cô ấy tới phòng chờ sinh.” Chủ nhiệm khoa phụ sản ném xuống tất cả công tác trên đỉnh đầu chạy tới đây, lại bị cưỡng ép đứng xem trò khôi hài này, cố kìm nén những vạch đen trên đầu: “Tôi vô cùng thông cảm tâm tình của người nhà bệnh nhân, nhưng vẫn xin hai vị đừng gây cản trở chúng tôi được không?”

“Hai người xem, bạn nhỏ này thoạt nhìn rất bình tĩnh.”

Nháy mắt đã bị hai tầm mắt nhìn thẳng, Lâm Khê Đình năm nay mới năm tuổi trong lòng ngây ngốc, ngay sau đó, cậu bé cố kéo ra một nụ cười khô cằn.

“Còn có cái này……” Bóc lá bùa ra nhét trở lại trong tay Tiết Định Sơn, ngữ khí của chủ nhiệm bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: “Không thể tuyên truyền phong kiến mê tín, phải tin tưởng khoa học, nếu ông lại tuyên dương cái này ở bệnh viện, cẩn thận tôi báo cảnh sát bắt ông đấy.”

Kiểm tra lặp đi lặp lại, thấy tình trạng của con gái út không có một chút việc gì đúng như lời đối phương nói, lại nghe thấy tiếng cười ồn ào bốn phương tám hướng truyền đến, oạch một chút, sắc mặt Tiết Định Sơn lập tức đỏ lên.

Làm nhân vật nổi danh cấp đại sư trong giới huyền học, ông ấy chưa bao giờ mất mặt lớn như vậy?

Nhưng mà so với xấu mặt ở trước công chúng, cái mà Tiết Định Sơn càng để ý chính là tình huống hiện tại của con gái út. Sinh tử kiếp của con gái là do chính ông ấy bói toán ra từ mười năm trước, mãi cho đến hôm nay đột nhiên lại bị thay đổi.

Cho dù là có đại sư cao minh ra tay sửa mệnh cho cũng sẽ để lại dấu vết, mà mệnh cách của con gái út hình như cũng không có dấu vết do người làm.

Chẳng lẽ ngay từ đầu ông ấy đã tính sai rồi sao? Một quẻ sai kéo dài mười mấy năm?

Mười quẻ sai mười, việc này căn bản không có khả năng!

Nghĩ đến đây, đầu sỏ trong ngành Tiết Định Sơn may mắn rất nhiều, trong lòng không khỏi dâng lên sự sợ hãi không biết tên.

——

Huyền Ngư hoàn toàn không biết chỉ vì hành động nho nhỏ của mình lại khiến ông ngoại đời này dâng lên sự hoài nghi nhân sinh vô tận.

Sau khi Tiết Duyệt Tâm vào phòng chờ sinh, dưới sự trợ giúp lén lút của Huyền Ngư, rất nhanh cô ấy đã thỏa mãn điều kiện sinh thường.

Mọi việc đều thuận lợi đến mức không thể tưởng tượng được, ngay cả chủ nhiệm khoa phụ sản có kiến thức rộng rãi cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Không có thét chói tai, không có kêu đau, càng không có giãy giụa cuồng loạn, bị người đánh thức từ trong hôn mê, ánh mắt Tiết Duyệt Tâm vừa vặn chạm phải đôi mắt của mọi người.

Nằm ở trên bàn phẫu thuật, cô ấy bị mọi người vây quanh, phòng giải phẫu vẫn luôn an tĩnh, hai bên đều có chút không biết làm sao.

Chủ nhiệm nghĩ nghĩ: “Hay là, cô thử dùng sức đi?”

Tiết Duyệt Tâm cảm thụ một chút, hơi không xác định nói: “Tôi cảm thấy, hình như đứa bé muốn ra ngoài.”