Sau Khi Tiểu Omega Bị Điên Phê Enigma Đánh Dấu

Chương 14

Chuông điện thoại vừa lúc vang lên. Vừa bắt máy, một giọng nói nghiêm khắc đã truyền đến:

“Tôi nghe nói Thịnh Dịch đã giành được thị trường Đông Nam Á? Dự án mà người dưới tay cậu cứng đầu mãi không thể đàm phán được, lại bị cậu ta dễ dàng ký kết. Thật không hiểu cậu bình thường bận bịu cái gì nữa!”

Nhánh chính của nhà họ Giang, nơi lão gia tử cư ngụ, nhân khẩu vốn ít ỏi. Ông có con muộn nên đặt kỳ vọng rất lớn vào Giang Chi Dư từ nhỏ, xem anh là người kế thừa của tập đoàn Giang thị để bồi dưỡng.

Quả thực, Giang Chi Dư không làm phụ lòng mong đợi. Còn trẻ đã ngồi vào vị trí người nắm quyền cao nhất, đưa Giang thị – vốn sở hữu nhiều ngành nghề đa dạng – phát triển vượt bậc, trở thành một trong những tập đoàn hàng đầu thế giới.

Giang Thịnh Dịch là người của nhánh thứ hai, cháu trai ruột của Giang nhị gia. Cha của cậu ta, Giang Chi Tùng, đã ngoài năm mươi, là anh trai của Giang Chi Dư. Về vai vế, Giang Chi Dư đương nhiên là chú của Giang Thịnh Dịch.

“Bận rộn cứu vãn Giang thị khỏi bờ vực phá sản khi nó nằm trong tay ông,” Giang Chi Dư liếc nhìn Omega nhỏ nhắn đang bị dây an toàn giữ chặt trên ghế phụ, lạnh nhạt đáp, “Thị trường Đông Nam Á chẳng có dự án lớn gì, ném cho nhánh hai chơi thôi, sao ông lại nghiêm túc như thế.”

Đầu dây bên kia, Giang lão gia tử lập tức nổi giận:

“Cái gì mà gọi là Giang thị dưới tay ta sắp phá sản? Nếu không phải ta gồng gánh gia tộc suốt hơn mười năm qua, cậu nghĩ mình còn cơ hội Đông Sơn tái khởi chắc? Với lại, chuyện gì mà gọi là ném cho nhánh hai chơi? Cậu có biết Lăng thị đã phát triển ở Đông Nam Á từ lâu rồi không? Có Lăng thị bảo đảm, chẳng lẽ nhánh hai không thể thò tay vượt biên giới mà vươn vào nội địa sao?”

Nghe vậy, ánh mắt Giang Chi Dư lướt qua gương mặt thanh tú, dịu dàng của Omega nhỏ nhắn.

Không chỉ nhánh hai hay nhánh ba, anh biết rõ có không ít người trong gia tộc đang dòm ngó vị trí của mình. Nhưng chưa bao giờ anh để tâm.

Tuy nhiên, lần này việc Giang Thịnh Dịch mang công lao tới trước mặt lão gia tử lại vượt qua giới hạn chịu đựng của anh.

“Vậy rốt cuộc ông muốn nói gì?”

“Thịnh Dịch nhỏ hơn cậu bốn tuổi mà đã đính hôn được hai năm rồi. Ba tháng nữa cháu trai cậu sẽ cưới vợ. Còn cậu, đến một người để dẫn về nhà cũng không có, thế mà coi được à?” Lão gia tử giận dữ nói tiếp, “Hoặc cậu đoạt lại toàn bộ tài sản của nhánh hai, hoặc mau tìm một người để kết hôn đi!”

Nói xong, cuộc gọi lập tức bị cúp ngang.

Không gian trong xe chợt lặng đi, chỉ còn hương thơm nồng đượm của Tequila và mùi nho hồng pha lẫn mùi hoa hồng đan xen trong không khí.

Giang Chi Dư quẳng điện thoại sang một bên, cúi người tháo dây an toàn.

Omega nhỏ trên ghế phụ toàn thân đều đẫm mùi tin tức tố của anh, mặt đỏ ửng, bất tỉnh, cả người ướt sũng như vừa bị dội nước.

Trông cậu giống hệt như vừa trải qua một cơn bão tố tàn nhẫn.

Giang Chi Dư nhìn đôi môi đỏ mọng như tỏa ánh sáng lấp lánh của cậu. Đôi môi đầy đặn, mềm mại, đường cong đẹp đến khó tin.

Dù chưa từng chạm qua, nhưng anh chắc chắn, nó nhất định rất mềm.

Omega nhỏ này, toàn thân đều mềm mại.

Nhưng cậu là vị hôn phu của Giang Thịnh Dịch.

Giang Chi Dư ngẩn ra vài giây, mới chợt nhớ đến sự thật này.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh lại bất giác nảy ra một suy nghĩ khác.

Tin tức tố của Enigma có sức mạnh hủy diệt tất cả, còn khi độ tương thích giữa Alpha và Omega đạt 100%, họ sẽ được gọi là định mệnh của nhau.

Vậy lúc này, trong cơ thể của Omega nhỏ này, mùi tin tức tố của Tequila nhiều hơn, hay tuyết sương nhiều hơn?

Tiếng động cơ của chiếc Maybach gầm lên, rời khỏi nhà họ Lăng.

....................

Khu biệt thự xa hoa và trụy lạc bậc nhất ven bờ biển thành phố Hải, đối diện là vùng vịnh xanh thẳm trải dài bất tận.

Nơi này có giá đất cao ngất ngưởng, không chỉ đơn thuần là có tiền là có thể mua được.

Toàn bộ khu biệt thự này đều thuộc quyền sở hữu của Giang Chi Dư.

Một số căn đã được tặng đi như món quà nhân tình, một số khác dùng để tạo dựng mối quan hệ, còn lại vài căn ở vị trí kém hơn đã được rao bán đấu giá, giá đã lên đến tám con số.