Ta Tin Ngươi Tà!

Chương 35: Hỉ Bảo

Không bao lâu sau, thiếu gia chủ nhân của cửa hàng này nghe được tiếng gió chạy đến, sau khi hiểu rõ chuyện gì đã xẩy ra, liền trực tiếp đẩy tội cho chưởng quầy, lại tặng con chim trong góc kia để bồi tội, kính mong Cửu a ca không ghét bỏ.

Đã giải giận, còn dây dưa cái gì? Ninh Sở Khắc đưa ánh mắt cho người bên cạnh, thái giám lập tức tiếp nhận l*иg chim, sau đó nàng mới phân phó đi xuống: "Nếu đều đã giải thích rõ ràng, vậy không cần niêm phong cửa hàng, mang người đã va chạm bổn a ca đi, nhốt mấy ngày để hắn học chút giáo huấn."

Nàng nói xong liền lên kiệu, lưu lại các quan sai nhìn nhau.

Nhìn cỗ kiệu đi xa, có người nói thầm——

"Thiếu chút nữa cho rằng hôm nay vô pháp giải quyết xong, không nghĩ tới vị gia này còn khá dễ nói chuyện."

"Người ta là long tử phượng tôn, có thể dây dưa vì chút việc nhỏ này sao? Ta thấy ngươi đã nghĩ quá nhiều."

Thiếu gia chủ nhân chân mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất, may bên cạnh có người đỡ mới không mất mặt. Cỗ kiệu đã nâng đi thật xa, hắn vẫn còn sợ hãi, nghĩ đến khi nghe nói chưởng quầy trong tiệm đắc tội hoàng a ca, tim hắn lúc ấy đã thiếu chút nữa không đập. Kết quả Cửu a ca còn rất hiểu lý lẽ, không giận chó đánh mèo hắn, ngay cả tên chưởng quầy chó mắt mù kia cũng chỉ bị nhốt mấy ngày…… nhưng dù cho người này còn có thể từ trong nhà lao ra tới, cửa hàng bọn họ cũng không dám dùng.

Còn tưởng rằng hậu trường nhà mình mạnh, dù có mạnh cũng vượt qua được dây lưng hoàng gia sao?

May mắn! Cửa hàng này không bị niêm phong! Hắn chỉ đưa đi một con chim liền giải quyết được vấn đề!

Thiếu gia chủ nhân an ủi chính mình, nói đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, nhưng mà hắn cũng không chờ được hạnh phúc cuối đời. Không quá hai ngày, chưởng quầy mới vô cùng lo lắng tìm đến hắn, nói chim trong tiệm đều bị bệnh, cho cái gì cũng không chịu ăn, dỗ như thế nào cũng không để ý tới người.

Thiếu gia chủ nhân lại chạy một chuyến, cũng không thấy ra được nguyên cớ.

Nhiều chủng loại chim như vậy, lại có thể mắc chung một loại bệnh?

Lại không phải bệnh tương tư!

……

Ninh Sở Khắc chưa bao giờ nhớ những chuyện phiền lòng, vừa trở về liền vứt ra sau đầu, chuyên tâm dậy Bát Ca.

Còn đừng nói, chưởng quầy kia đúng là mù, nhưng lại nói không sai, con chim này thật sự thông minh. Nó trước kia ở trong tiệm luôn một bộ dáng tổ tông, từ trước đến nay đều không mở miệng, chưởng quầy thiếu chút nữa cho rằng nó sẽ không học nói được, kỳ thật nó cũng chỉ là không muốn phản ứng nhân loại ngu xuẩn, người ta dự trữ từ ngữ phong phú, có thể nói câu đơn, có thể bắt chước ngữ khí âm điệu giống như đúc, thậm chí còn biết cười ha ha.

Dù sao chỉ cần Ninh Sở Khắc ở bên cạnh, bát ca kia chính là một bộ dáng thẹn thùng, cũng nói rất nhiều.

Mà khi nàng quay người đi, đôi mắt nhỏ đậu đen lại trở về bộ dáng cao cao miệt thị.