Ta Tin Ngươi Tà!

Chương 33: Hỉ Bảo

Dận Kỳ liền không truy vấn nữa, hắn thật là ca ca cuồng đệ đệ, nhìn cửu đệ đều là tự mang lăng kính màu hồng. Đối với phiên diễn xuất này của Ninh Sở Khắc, nếu để chính chủ Dận Đường tới xem, xem xong giữa trưa liền không cần ăn cơm nữa. Nhân thiết cao lớn vĩ ngạn đã bị hủy, hắn hiện tại thành đệ đệ ngoan nghe lời ca ca, quả thực cay đôi mắt, hết muốn ăn.

Ninh Sở Khắc cùng ngũ a ca Dận Kỳ dùng cơm trưa, các món ăn rất phong phú, nàng thích nhất là món cá quế chiên xù, vịt da giòn cũng không tồi, nghe nói tối hôm qua nàng bị trúng gió lạnh, Dận Kỳ còn bảo thiện phòng nấu canh trừ phong trừ hàn, hơn nữa còn nhìn chằm chằm Ninh Sở Khắc dùng hai chén.

Món canh kia mùi vị không tồi, nàng không quá kháng cự đã uống lên, uống xong có hơi chút căng, còn ngả nghiêng trên ghế thái sư gần cả buổi. Chờ tiêu hóa được một ít, liền chuẩn bị cầm văn chương trở về cung, Dận Kỳ cũng cùng ra cửa, hắn trở về nha môn làm việc.

Hai huynh đệ chân trước đi, ngũ phúc tấn liền nghe được tin tức, nô tài phía dưới nói gia đối với Cửu a ca rất rất rất tốt, nói bọn họ không hổ là một mẹ đẻ ra, Tháp Trầm thị nghe xong, trong lòng thực khổ.

Đại hôn đã nhiều năm, dưới gối nàng không có con, gia đối với nàng vẫn tôn trọng, nhưng cũng chỉ dư lại tôn trọng.

Trong phủ, khanh khách đã sinh, trắc phúc tấn cũng đã sinh, chỉ mỗi nàng không có.

Tháp Trầm thị cũng hy vọng gia có thể thương nàng một ít. Giống như Cửu a ca, trước kia chỉ coi như không có người ca ca này, hôm nay đột ngột tới cửa như vậy, gia nghe được tiếng gió đã trở lại. Nếu đổi lại là nàng, dù có rơi vỡ đầu chảy máu cũng không thể thấy được gia vội vàng chạy về nhà như vậy.

……

Ninh Sở Khắc không biết những việc này, nàng cầm văn chương vô cùng cao hứng hồi cung, kết quả nửa đường nhìn thấy người cầm l*иg sắt khoe chim, nhất thời hứng khởi, thay đổi tuyến đường đi mua một con chim sáo.

Đều đã biến thành nam nhi, dù sao cũng phải thể nghiệm sinh hoạt ăn chơi trác táng một phen.

Ngày mùa đông gà chọi không có tinh thần, dế càng không có, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể mua con chim sáo trở về chơi.

Ninh Sở Khắc từ nhỏ đã thích các con vật nhỏ, mà sự thật chứng minh, dù nàng biến thành Cửu a ca, tính tình vẫn như cũ.

Chẳng qua, nàng chỉ đi mua một con chim sáo, nhưng sau khi tiến vào cửa hàng lại làm cho chưởng quầy kinh sợ. Chưởng quầy làm nghề này cũng không phải một ngày hai ngày, đây vẫn là lần đầu tiên gặp sự tình hiếm lạ như vậy. Hắn hận không thể đem toàn bộ chim trong cửa tiệm đến chôn trên người nàng; các con chim thi nhau xòe đuôi, õng ẹo tạo dáng; anh vũ hát ca, vẹt dùng hết sức lực khoe khoang bản lĩnh, đặc biệt con Bát Ca trong một góc kia…… Nó vào tiệm đã nửa năm, trước nay chỉ biết dùng đôi mắt đậu đen nhìn chưởng quầy, trong mắt tràn đầy khinh thường đối với nhân loại ngu xuẩn, ngay lúc này, chưởng quầy thế nhưng từ trên mặt nó nhìn ra thẹn thùng và nhộn nhạo, miệng nó mở ra, ngay lập tức chào hỏi vị ca ca vừa mới tiến vào cửa tiệm.

"Mỹ nhân! Mỹ nhân nhìn ta đi!"

Một giọng nói này phủ qua toàn bộ các con chim khác, Ninh Sở Khắc quả nhiên nhìn về phía nó, bởi vì bị nhìn chăm chú, con chim toàn thân đen nhánh kia liền thẹn thùng lên.