Sắp xếp lại dòng sự kiện, Dư Thanh Xuyên đã hiểu được tình thế trước mắt. Giờ cậu phải quay lại phòng bệnh, bởi lẽ không thể mãi trốn trong nhà vệ sinh được.
Nhưng cậu cần một kế hoạch. Nếu cậu nói với Lục Thời Minh rằng sau mười phút suy nghĩ, cậu đã nhận ra rằng ép duyên là vô nghĩa, vì thế quyết định hủy bỏ hôn ước, liệu Lục Thời Minh có tin không?
Nhưng lúc này, có lẽ chỉ còn cách đó mà thôi. Dư Thanh Xuyên không muốn dính líu gì đến cốt truyện này cả.
Cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua hình ảnh trong gương, lại bị diện mạo của mình làm cho "nhức mắt". Thu xếp cảm xúc, cậu bước ra ngoài với những bước chân nặng nề.
Trong phòng bệnh 1012, mùi hương nhàn nhạt của thuốc sát trùng không ngừng gợi lên sự khó chịu trong lòng Lục Thời Minh. Anh ngồi bên giường, nhìn người anh trai nằm đó với gương mặt tái nhợt nhưng vẫn không che giấu được nét đẹp trời phú. Tâm trí anh ngập tràn phẫn uất. Anh ghê tởm Dư Thanh Xuyên, nhưng bệnh viện này là nơi duy nhất có thể duy trì sự sống cho anh trai.
Liệu anh thật sự phải thỏa hiệp sao?
Nắm tay Lục Thời Minh siết chặt, những khớp ngón tay trắng bệch.
Tiếng cửa mở đột ngột làm Lục Thời Minh giật mình. Anh ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như dao phóng về phía Dư Thanh Xuyên, khiến cơ thể mập mạp của cậu run lên theo phản xạ.
Dư Thanh Xuyên khép cửa, hắng giọng, chuẩn bị mở miệng thì ánh mắt vô thức dừng lại trên người Lục Thời Duy.
So với Lục Thời Minh, gương mặt của Lục Thời Duy trưởng thành và mang nét chững chạc hơn, cấu trúc xương tinh tế đến hoàn mỹ. Dù đang nhắm mắt, vẻ đẹp của anh vẫn hiện rõ, khiến một người học chuyên ngành mỹ thuật như Dư Thanh Xuyên lập tức bùng nổ cảm hứng sáng tác.
Đột nhiên, cậu nhớ đến một chi tiết trong nguyên tác: sau khi bị tính kế nhập viện và lỡ mất lễ đính hôn, nguyên chủ trong cơn tức giận đã thật sự cho ngừng điều trị cho Lục Thời Duy. Kết quả là cơ thể anh ngày càng yếu dần, cuối cùng qua đời.
Điều này đã để lại nỗi đau đớn và hối tiếc suốt đời cho Lục Thời Minh. Dĩ nhiên, kết cục của nguyên chủ cũng thê thảm không kém: bị bầy sói xé xác.
Dư Thanh Xuyên nghĩ thầm, nếu chỉ đơn giản nói từ bỏ, chắc chắn Lục Thời Minh sẽ không dễ dàng tin tưởng. Anh ta chỉ cho rằng cậu đang giả vờ rút lui để tiến tới. Vì vậy, cậu phải nghĩ ra một lý do thật hợp lý, thậm chí giải quyết mọi chuyện trong một lần… A, nghĩ ra rồi!
Chỉ thấy nét mặt Dư Thanh Xuyên bỗng chốc trở nên bi thương, giọng nói cũng thêm phần trầm lắng, phảng phất vẻ hiền từ (?).
“Thái Minh…”
Cách xưng hô và ngữ điệu như bậc trưởng bối này khiến toàn thân Lục Thời Minh nổi da gà.
Anh cảnh giác nhìn chằm chằm Dư Thanh Xuyên, không biết cậu đang giở trò gì.
“Thật ra, tôi muốn lợi dụng cậu để tiếp cận anh trai cậu. Tôi và anh ấy… đã từng có quan hệ thân mật. Nhưng giờ anh ấy là một người thực vật, gia đình tôi chắc chắn không đồng ý cho tôi ở bên anh ấy, nên tôi mới phải dùng cách này để đi đường vòng! Cậu tin tôi đi, tôi chính là anh dâu của cậu. Trên mông bên phải của anh ấy có một nốt ruồi nhỏ, không tin thì cậu có thể xem thử.”
Tốt nhất là xem ngay bây giờ, để cậu cũng tiện thể chiêm ngưỡng nét đẹp của người anh trai. Khụ khụ.
Cả người Lục Thời Minh chết sững.
Cái… cái gì?!
________________________________________
P.S.: Bé thụ trở nên béo và xấu là có lý do. Sau này bé sẽ giảm cân và trở lại thành một đại mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp nhé~ ❤️