Bé Con Hệ Ăn Cỏ Duy Nhất Toàn Gia Tộc!

Chương 17: Nghi hoặc

"A, thiếu gia, cậu định làm gì thế..."

Lehmann hoảng hốt khi thấy Khâu Diệc Minh đăng nhập tài khoản mạng xã hội và bật công cụ vẽ tranh.

Chỉ trong chốc lát, cậu ấy đã hoàn thành một bức tranh mới, chỉnh sửa tỉ mỉ và đăng lên với lời chú thích:

[Khâu gia mạnh nhất V: Đừng vẽ những thứ không thực tế nữa. Em trai tôi nhất định sẽ chỉ trông như thế này [Ảnh chụp màn hình #018234]//[Ảnh phá vỏ].]

"Tốt, bức này trông vừa mắt hơn. Còn cái cũ, dù đẹp nhưng không phù hợp."

Khâu Sùng Sơn đứng bên cạnh nhìn bức tranh mới, gật gù tán thưởng.

"Tuy nhiên, sáu múi cơ bụng là chưa đủ. Dẫn nhóc con đi luyện tập nhiều hơn, chắc chắn có thể đạt tám múi. Hồi ta sinh ra đã có tám múi rồi!"

...!?

Sau khi cha con Khâu vui vẻ thưởng thức "kiệt tác" của mình, nhân viên tuyên truyền và đội ngũ xử lý khủng hoảng chỉ còn biết thẫn thờ nhìn màn hình.

Dữ liệu tương tác và lượt xem bắt đầu tăng vọt theo cấp số nhân.

Lần đầu tiên trong vài vạn năm, thân vương Khâu không lên báo vì các tin chính trị hay quân sự, mà là… tin tức gia đình.

Có vẻ, bộ phận tuyên truyền lại phải đăng tuyển người mới rồi.

"Đúng rồi, nâng cánh nhỏ lên một chút nữa là được rồi."

"Chíu~"

Vị bác sĩ già Claire nhẹ nhàng hướng dẫn, ánh mắt đầy vẻ hiền từ.

Bé con Khâu Thu ngoan ngoãn giang cánh, phối hợp từng chút một. Trông cậu đáng yêu đến mức khiến tất cả những người chứng kiến đều bất giác mỉm cười.

Claire vốn là một bác sĩ thảo dược danh tiếng khắp tinh hệ. Ông đang khảo sát ở vùng sao hoang dã thì bất ngờ bị đội hộ vệ ép buộc "mời" đến Đế tinh để kiểm tra cho một con non.

Ban đầu, dù được hứa hẹn khoản thù lao khổng lồ đủ sống yên ổn vài đời, Claire vẫn vô cùng bực bội.

"Pi~"

Tuy nhiên, khi bước vào căn phòng và nhìn thấy bệnh nhân nhỏ, cơn giận của ông ngay lập tức tiêu tan.

Còn đối với Khâu Thu, bác sĩ già trước mắt chính là người bình thường nhất mà cậu gặp kể từ khi tỉnh lại.

Giống như ông lão hiền từ trong truyện cổ tích ấy!

"Thông minh quá! Tôi chưa từng gặp con non nào vừa thông minh vừa ngoan ngoãn thế này!"

Đối mặt với ánh mắt long lanh của Khâu Thu, Claire không nhịn được mà liên tục buông lời khen ngợi.

"Pi!"

Khâu Thu không nhịn được niềm vui, dùng đầu nhỏ dụi nhẹ vào ngón tay của bác sĩ Claire, rõ ràng đã hiểu được lời khen. Hành động dễ thương này suýt nữa khiến Claire cầm không nổi ống nghe của mình.

Sau khi thực hiện xong một số kiểm tra, Claire cười vui đến nỗi gần như có thể mọc ra thêm bộ râu dê thứ hai trên khuôn mặt.

Một bên, Khâu Cảnh Dụ vẫn giữ im lặng từ lúc bày tỏ lời xin lỗi ban đầu vì “mời” Claire đến. Anh ấy lặng lẽ quan sát, đôi mắt thoáng hiện vẻ nghi hoặc.

Vị bác sĩ này nổi tiếng khắp Đế tinh không chỉ bởi tay nghề xuất chúng mà còn bởi tính khí kỳ quặc khó đoán. Vì tình huống khẩn cấp, anh ấy buộc phải cho người “mời” Claire đến, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống xấu nhất.

Nếu cần thiết, anh ấy không ngần ngại dùng cô cháu gái nhỏ của Claire đang sống ở một tinh hệ xa xôi làm lá bài thương lượng, dù bản thân không hề muốn.

Tuy nhiên, khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, lần đầu tiên Khâu Cảnh Dụ hoài nghi liệu có phải thuộc hạ của mình đã "mời" nhầm người hay không.

Ngay khi ánh mắt của anh ấy chạm vào, Claire giật mình, nhớ ra gia đình trước mặt mình khét tiếng đáng sợ như thế nào. Ông bèn vội vuốt râu, cố gắng che giấu sự thoải mái quá đà ban nãy.

“Khụ, tiểu thiếu gia, cậu đừng làm thế, ông chỉ là một bác sĩ thôi…”