Xuyên Sách Nam Chính Muốn Trọn Đời Bên Tôi

Chương 33: Chẳng ai đẹp hơn hắn

Hà Cẩn chỉ có thể thở dài, nữ nhân đúng là sợ gặp phải đàn ông tồi. Càng nghĩ càng thấy tội cho nàng ấy.

“A Cẩn, bình thường muội là người nói nhiều nhất, sao hôm nay lại không lên tiếng?” Bàn tay Phúc Ninh công chúa mềm mại, ấm áp, đặt lên cổ tay nàng, nhẹ giọng hỏi. “Muội không khỏe sao?”

“Không có gì đâu, hôm qua muội ngủ không ngon, chỉ hơi buồn ngủ thôi.” Hà Cẩn giả bộ ngáp một cái để thêm phần thuyết phục.

“Lạ thật đấy!” Tôn Diệu Nghi đang vịn lan can nhìn xuống dưới thì bất ngờ kêu lên: “Ơ? Cái chân của hắn sao thế kia?”

Hà Cẩn cúi đầu nhìn theo, quả nhiên là nam chính Tạ Hạnh An, đang chậm rãi đi tới. Từng bước của hắn đều nặng nề, rõ ràng đầu gối vẫn chưa lành hẳn. Nhưng hắn cắn răng chịu đựng, không để lộ chút dáng vẻ khập khiễng nào, chẳng để ai có cơ hội cười nhạo.

"Không hổ là nam chính," Hà Cẩn thầm nghĩ. "Ngầu như vậy là do bẩm sinh, phong thái đỉnh như thế đâu phải ai cũng làm được?"

Đỗ Tuyết Hợp bên cạnh bĩu môi cười khẩy: “Tôn Diệu Nghi, muội không biết thật sao?” Nàng nhướng mày, ánh mắt đầy trêu chọc. “Hai cái chân này của hắn chẳng phải là do nhị tiểu thư Hà gia sai người đánh sao? May mà vẫn còn phúc đức, chưa bị đánh gãy.”

Hà Cẩn: Cảm ơn chị, tôi thật không dám nhận cái "phúc đức" này đâu.

Tôn Diệu Nghi ngây ngô đáp: “Hả? Nhưng phải nói thật lòng, ta thấy hắn… khá đẹp trai đấy chứ? Ít nhất từ trước đến nay, trong đám công tử thế gia mà ta từng gặp, chẳng ai đẹp hơn hắn cả.”

Hà Cẩn im lặng, nghĩ bụng: Đương nhiên rồi, em gái à, em còn ngây thơ lắm. Hắn là nam chính mà, làm sao bị người khác vượt mặt được?

“Đàn ông mà đẹp trai thì có ích gì? Để thái giám nhòm ngó chắc?” Đỗ Tuyết Hợp châm chọc, rót thêm một chén trà cho công chúa, hai người nhìn nhau bật cười.

Hà Cẩn: Mấy người có thể nói nhỏ một chút không? Sợ hắn không nghe thấy hay gì?

Tôn Diệu Nghi ngơ ngác: “Hả? Là sao?”

“Cái tên tiểu súc sinh này sau khi bị tịch thu gia sản, trên người chẳng còn lấy một xu, thi thể cha mẹ thì không có nơi chôn cất. Nhà hắn chịu tội lớn, người sáng suốt đều tránh còn không kịp, ai dám ra tay giúp đỡ chứ? Sau đó, các người đoán xem chuyện gì xảy ra?” Đỗ Tuyết Hợp nhấp một ngụm trà, tiếp tục ung dung kể, “Thái giám chưởng ấn là Cao công công thấy hắn đẹp mắt, bèn mở miệng bảo, chỉ cần hắn chịu đến hầu hạ một đêm làm đồng tử, thì sẽ giúp an táng cha mẹ hắn tử tế.”