Thẩm Huyền cảm thấy hơi khó chịu khi bị đè ép, cô khẽ cựa quậy, cố gắng thoát khỏi khoảng trống giữa hai chân của người đàn ông, rồi bĩu môi trách móc:
"Anh nặng quá, muốn đè chết em hả?"
Bị cô cử động như vậy, phần nhạy cảm của Bùi Cẩm Trình lập tức bị cọ sát. Một cảm giác khó chịu lan tỏa, khiến anh nhận ra chiếc quần của mình dường như… trở nên chật chội hơn.
Đôi môi hồng nhuận của cô thật là đáng ghét! Nhìn cái dáng vẻ vừa giận dỗi vừa dịu dàng của cô, anh chỉ muốn trừng phạt cô ngay lập tức!
Anh cúi đầu, mạnh mẽ áp xuống.
Thẩm Huyền đau đến mức bật lên một tiếng kêu:
”Bùi Cẩm Trình, anh muốn cắn chết em hay sao?"
Người đàn ông này đúng là muốn cắn chết cô mà!
Bùi Cẩm Trình không để ý, toàn thân anh căng cứng, khó chịu đến mức như muốn nổ tung. Cô lại còn dùng giọng điệu như mèo nhỏ làm nũng để trách móc anh, khiến anh không tài nào kiềm chế được. Càng nghĩ đến chuyện đêm đó, khi anh rót rượu cho cô, môi hai người khẽ chạm nhau, anh lại càng thấy phiền phức. Bây giờ, chính đôi môi ấy lại tiếp tục quyến rũ anh.
Anh không thể dịu dàng với cô.
Không thể!
Vậy nên anh phải thô bạo, nhất định phải thô bạo!
"Nhẹ thôi… nhẹ thôi mà, Cẩm Trình, nhẹ chút…" Bàn tay mềm mại của cô luồn vào trong áo anh, những ngón tay mảnh khảnh như lướt trên làn da anh, chạm nhẹ nhàng vào l*иg ngực rắn chắc, từng chút, từng chút.
Thẩm Huyền là một người phụ nữ có sự quyến rũ ăn sâu tận xương tủy. Ngày trước, khi danh tiếng "người đẹp đa tình" của cô lan xa ở Hải Thành, các tạp chí thường xuyên đăng tải những bức ảnh cô hôn môi với những "người tình" của mình. Ai nhìn cũng nghĩ cô là một tay chơi sành sỏi, nhưng không ai ngờ rằng lần đầu tiên của cô lại dành cho người chồng hợp pháp của mình sau ba năm kết hôn.
Chỉ có anh trai cô biết, tất cả những tai tiếng đó là do cô cố tình tạo ra, để đạt mục đích phá vỡ hôn ước. Những bức ảnh ấy là sản phẩm từ những diễn viên chuyên nghiệp, diễn xuất chân thực đến mức khó ai phát hiện được.
Giờ đây, khi cô ngửa cổ, ưỡn người, vòng eo cong cong của cô gợi cảm đến mức khiến Bùi Cẩm Trình không thể nào chống đỡ.
Nghe cô khẽ rêи ɾỉ liên tục, "Nhẹ thôi… nhẹ chút…" Anh bất giác làm theo lời cô, bắt đầu hôn lên đôi môi cô một cách dịu dàng nhưng sâu lắng.
Mùi rượu trên cơ thể cô hòa quyện với mùi mồ hôi và hương thơm tự nhiên, lẩn khuất giữa môi răng anh, khiến anh không kìm lòng được mà kéo áo cô xuống. Làn da trắng ngần như tuyết hiện ra, anh cúi đầu, dùng đầu lưỡi lướt qua từng đường nét mịn màng, để lại những tiếng thở khẽ đầy mê đắm của cô.
Vòng eo thon thả của cô là nơi mà anh cảm thấy đẹp nhất. Cơ thể mềm mại ấy thật biết cách khiến anh rung động mỗi khi hòa quyện cùng cô.
Cô gái với đôi mắt mơ màng, nằm trên ghế, cơ thể không ngừng cử động như muốn xoa dịu sự khó chịu. Anh hôn dần xuống, để lại những dấu vết nóng bỏng trên làn da cô.
Chiếc váy cô mặc đã bị kéo lên, ngắn đến mức không thể ngắn hơn. Anh đưa tay luồn vào bên trong, đẩy váy lên cao hơn, tháo luôn đôi tất phiền phức, tách hai chân cô ra…
Anh cúi xuống, hôn lên đôi môi cô một cách mạnh mẽ.
Đôi môi này, không dùng để hôn thì đúng là phí phạm. Thế nhưng, trong khoảnh khắc ấy, anh vẫn không quên dùng tay nâng cằm cô lên, giọng nói trầm thấp pha chút tà mị vang lên bên tai cô:
"Anh chỉ muốn một người phụ nữ mà thôi. Em đừng tưởng chỉ vì lên giường một lần với anh là có thể thay đổi điều gì. Tìиɧ ɖu͙© và tình yêu, em phân biệt rõ được chứ?"
Cho dù Thẩm Huyền đã say đến mức không tỉnh táo, nhưng những lời của anh vẫn đủ sức kéo cô trở lại hiện thực. Trong cơn mơ màng, cô cảm thấy tim mình như bị một chiếc kim đâm mạnh vào, đau đến không thở nổi.