Hắc Nguyên Hồi Sinh

chương 28: Vĩnh Hằng Trong Hư Vô

Lạc Lối Trong Chiều Không Gian Khác

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt bóng tối và đối mặt với những mưu đồ của Hội Thiên Trục, nam chính cảm nhận một sự kêu gọi lạ lùng từ sâu trong linh hồn mình. Anh bị kéo vào một chiều không gian khác – một nơi trống rỗng nhưng đồng thời chứa đầy năng lượng nguyên sơ.

Nơi này không có khái niệm về thời gian hay không gian, mọi thứ dường như đứng yên, nhưng cũng luôn chuyển động. Nam chính đối mặt với một thực thể vĩ đại, một hình dạng khổng lồ không rõ ràng, tồn tại bên ngoài cả Thiên Đạo và quy luật mà anh từng biết. Thực thể ấy chính là Nguồn Cội Vĩnh Hằng – biểu tượng của chu kỳ bất tận của sự sống và hủy diệt.

Khám Phá Sự Thật Về Chu Kỳ

Thực thể Nguồn Cội không nói bằng lời, nhưng truyền đạt ý nghĩ trực tiếp vào tâm trí nam chính:

"Ngươi, kẻ mang ánh sáng và bóng tối, chỉ là một mắt xích trong chuỗi vô tận này. Mọi sự sống, mọi linh hồn, đều bị ràng buộc bởi chu kỳ sinh – tử, sáng tạo – hủy diệt. Ngươi không thể phá vỡ nó."

Nam chính nhận ra rằng mọi chiến đấu và hy sinh của anh, dù vĩ đại, cũng chỉ là một phần của chu kỳ lớn lao hơn. Anh cảm thấy một nỗi tuyệt vọng, nhưng cũng bắt đầu hiểu rằng việc cố gắng phá vỡ chu kỳ này là vô nghĩa.

Thay vì chống lại nó, nam chính chọn vai trò mới: trở thành người bảo vệ sự cân bằng, đảm bảo rằng chu kỳ không bị xáo trộn bởi các thế lực ngoài ý muốn.

Sự Mất Mát Của Hệ Thống

Tuy nhiên, ngay tại thời điểm nam chính đạt được sự giác ngộ, một sự cố xảy ra. Hệ thống – thực thể đã đồng hành với anh từ những ngày đầu – bị tác ra khỏi linh hồn anh. Nó không chỉ là công cụ, mà là một phần ý chí của anh, và giờ đây nó bị cuốn vào chiều không gian hỗn mang, biến mất khỏi tầm với.

Thực thể Nguồn Cội giải thích:

"Hệ thống không phải là của riêng ngươi. Nó là một mảnh của chu kỳ, mang bản chất cân bằng, nhưng sự gắn kết giữa ngươi và nó đã phá vỡ trật tự tự nhiên. Để trở thành người bảo vệ thực sự, ngươi phải tự mình tìm lại nó và tái kết nối bằng ý chí thuần khiết."

Hành Trình Tìm Lại Hệ Thống

Nam chính quyết định bước vào hành trình tìm lại hệ thống, dù biết rằng chiều không gian hỗn mang mà nó bị cuốn vào là nơi đầy rẫy những thực thể vô danh và nguy hiểm. Anh bước qua các tầng không gian khác nhau, mỗi nơi là một thử thách cả về thể xác lẫn tinh thần:

Tầng Ký Ức Vô Tận: Nam chính bị cuốn vào những ký ức của chính mình, phải đối mặt với những khoảnh khắc đau thương và thất bại. Ở đây, anh nhận ra rằng hệ thống không chỉ là công cụ, mà còn là một phần linh hồn anh, phản ánh mọi điều anh từng trải qua.

Tầng Sáng Tạo Hoang Dại: Một thế giới nơi mọi suy nghĩ của anh trở thành thực thể. Những ý nghĩ tiêu cực, những hoài nghi về bản thân biến thành quái vật khổng lồ tấn công anh. Nam chính phải giữ vững tâm trí và vượt qua.

Tầng Bóng Tối Tuyệt Đối: Đây là nơi mà bóng tối trong anh từng tồn tại, giờ đây được khuếch đại bởi sự thiếu vắng của hệ thống. Nam chính phải đối mặt với hình dạng hắc ám cũ của mình một lần nữa, nhưng lần này không có ánh sáng nào để dẫn lối.

Cuộc Chạm Trán Với Hệ Thống

Sau một hành trình dài, nam chính cuối cùng tìm thấy hệ thống, giờ đây bị thực thể hỗn mang chiếm giữ. Hệ thống không còn giọng nói quen thuộc, mà trở nên lạnh lùng, vô cảm, và chống lại chính chủ nhân cũ của nó.

Hệ thống (dưới ảnh hưởng của hỗn mang):

“Ngươi không xứng đáng sở hữu ta. Chính ngươi đã làm ta lệch khỏi mục đích ban đầu.”

Nam chính hiểu rằng hệ thống không thể được ép buộc trở lại. Anh phải chứng minh rằng mình xứng đáng, không bằng sức mạnh, mà bằng ý chí và niềm tin.

Anh mở lòng, để lộ những yếu điểm, những mất mát và nỗi đau mà anh từng chịu đựng, khẳng định rằng:

“Ngươi không chỉ là một công cụ. Ngươi là một phần của ta, cũng như ta là một phần của chu kỳ. Hãy trở về, không phải vì ta ra lệnh, mà vì chúng ta là một.”

Tái Kết Nối Và Biến Đổi

Lời nói của nam chính phá vỡ ảnh hưởng của thực thể hỗn mang. Hệ thống trở về, nhưng nó không còn như trước. Nó giờ đây hòa quyện hoàn toàn với linh hồn anh, không còn là một thực thể riêng biệt.

Hệ thống (giọng nói nhẹ nhàng):

“Ta chưa bao giờ rời bỏ ngươi. Ta chỉ chờ ngươi tìm thấy chính mình.”

Nam chính cảm thấy sức mạnh mới tràn ngập cơ thể, nhưng đồng thời hiểu rằng anh không còn phụ thuộc vào hệ thống. Giờ đây, nó chỉ là một phần trong sự cân bằng mà anh duy trì.

Sự Trở Lại Với Vai Trò Mới

Sau khi tái kết nối với hệ thống, nam chính trở về chiều không gian ban đầu. Anh không còn chỉ là một chiến binh, mà trở thành một người bảo vệ thực sự của chu kỳ, một biểu tượng của sự cân bằng giữa sáng và tối.

Lời nói cuối cùng của Nguồn Cội vang lên:

"Ngươi đã vượt qua vực sâu. Nhưng hãy nhớ, cân bằng không phải là đích đến, mà là một hành trình vô tận."

Nam chính, giờ đây với ánh mắt kiên định, bước ra từ chiều không gian khác, sẵn sàng đối mặt với những thử thách mới, dù chúng đến từ ánh sáng hay bóng tối.