Hầm cháo mất chút thời gian, Thanh Xuyên rảnh rỗi không có việc gì nên đã ra sân chơi bùn, vừa nói chuyện phiếm vừa vọc đất, sau mấy phút, nước trong nồi còn chưa sôi mà hắn đã nặn ra một con cá vàng xinh đẹp, khiến hệ thống nhìn thấy cũng phải ngây người.
“Anh! Cái này là?!”
“Chuyên ngành đại học của tôi là điêu khắc, mỗi năm còn đoạt giải nữa, từng nhận rất nhiều giải thưởng đấy.” Thanh Xuyên dùng một lá trúc để tạo hình vảy cá, trong miệng bình tĩnh nói: “Trước kia giáo sư thấy thiên phú của tôi không tệ, muốn nhận tôi làm đệ tử, vậy nên đã chỉ tôi chạy tới khoa ngoại của học viện y để xem cách người ta giải phẫu, tốt nhất là có thể được thực hành, quan sát rõ xương cốt, cơ bắp… Tôi học ké hai năm, còn quen một cô bạn gái dịu dàng xinh đẹp, ai da, quả thật là một cuộc sống tươi đẹp mà.”
“Vậy bạn gái của anh đâu?” Hệ thống tò mò.
“Cô ấy không còn nữa.” Thanh Xuyên thở dài, cảm xúc cũng tụt xuống.
“Xin chia buồn.” Hệ thống đáp.
“À, không sao. Bởi vì vụ án gϊếŧ người hàng loạt quá ác liệt nên cô ấy bị phán tử hình rồi. Còn là do chính tôi đưa cô ấy vào tù nữa.” Thanh Xuyên đặc biệt bình tĩnh bóp chết cảm xúc đau lòng từ hệ thống: “Đúng là uổng phí tấm chân tình của tôi, người ta chỉ muốn phẩu thuật tôi thành tiêu bản thôi, cậu nói xem thế có phải quá đáng lắm không? Vậy nên tôi có chút e ngại với những cô gái quá mức hoàn mỹ sau này.”
Hệ thống: “…” Nó thật sự không hiểu nổi đám con người này lắm.
“Có điều qua chuyện này, tôi đột nhiên bắt đầu có hứng thú với trinh thám, sau khi tốt nghiệp cũng không làm nghề đã học, mà chuyển sang làm tác giả mạng viết truyện trinh thám, giáo sư còn rất thất vọng về tôi đó, ha ha ha!”
Khi đang nói chuyện, Thanh Xuyên đã nặn xong cá vàng trong tay, một mảnh lá trúc rơi vào tay hắn mà còn trở nên có ích hơn cả một đống công cụ tinh xảo. Cá vàng được nặn hơi há miệng, chiếc đuôi vẫy nhẹ, dường như nó sắp sống lại và bơi đi. Nhưng tác giả hình như không được hài lòng cho lắm, hắn nhìn một lúc rồi nhíu mày, trực tiếp bóp dẹp.
“Quá thô.”
“Tôi cảm thấy cũng không tệ mà.” Hệ thống cảm thấy khó hiểu.
“Dùng bùn đất không được.”
Hắn đã dùng quen đất sét thời hiện đại, vậy nên khi dùng loại đất thô này lại cảm thấy rất khó chịu.
“Hệ thống có nguyên liệu chuyên môn để cung cấp cho ký chủ nhé. Để tôi xem nào… có một loại bùn đất sản xuất khoảng 300 loại bùn đất khác nhau, mỗi ngày sẽ cho phép ký chủ lấy đi 30 cân bùn, dù là cao lanh, đất đỏ hay gì đó cũng tùy ý.” Hệ thống lập tức lên tiếng tìm cảm giác tồn tại: “Hệ thống thợ thủ công của chúng tôi là hệ thống chính thống, luôn toàn tâm toàn ý phục vụ ký chủ, là hệ thống tri kỷ, an toàn, vô hại nhất trong các hệ thống!”
Hệ thống lại bắt đầu một hồi tự khen ngợi.
“So với mấy thứ này, cậu có thể giới thiệu một chút cách kiếm điểm tích lũy không?” Cho dù là hiện thực hay hệ thống cũng đều đang ở trong trạng thái thiếu thốn, vậy nên Thanh Xuyên rất bất đắc dĩ.
Hệ thống nghe thế đã cho rằng ký chủ chuẩn bị làm việc. Nó kích động nói: “Mỗi ngày điểm danh là sẽ có một điểm, một cơ hội đào quặng miễn phí, có điều trước mắt chỉ có tài nguyên bùn đất có thể sử dụng, ngoài ra còn có quặng đá quý, quặng dưới biển, quặng sinh vật hóa thạch… chưa được mở khóa, dù sao hiện tại anh cũng không dùng được.