Nhiệm vụ thứ hai này tổng quan thì độ khó không lớn nhưng với hoàn cảnh hiện tại thì lại khác, nếu cửa hàng chút danh tiếng hoặc nằm ở khu đông người thì dễ dàng hơn.
Là nó!...Một ý nghĩ vừa loé qua đầu, hắn hai tay vỗ mạnh vào nhau lẩm bẩm.
"Sao mình không nghĩ ra sớm cơ chứ, trường đào tạo chiến đấu cho hồn sư."
Nghĩ là làm Trương đình vội vã lên mạng tra thông tin về những địa điểm đào tạo cơ giáp chiến đấu, tiếng "lạch cạch" từ bàn phim vang lên không ngớt.
Bởi đây là thế giới cơ giáp nên khi tìm kiếm hiện ra rất nhiều nơi, tuy nhiên mục đích của hắn là những địa điểm nổi tiếng và có đông người. Sau một hồi dùng từ khóa chắt lọc thông tin, trên màn hình chỉ hiện ra ba địa điểm đại học: trường Thiên Đô, Giang Bắc và Tam Sơn. Cả ba đều đáp ứng tất cả nhu cầu mà hắn đang cần.
Trương Đình bắt đầu đọc thông tin của từng trường, trong đó Thiên Đô là nơi tụ tập con nhà quyền quý, các gia tộc lớn, ngoài ra còn tuyển cả cả học viên ngoại quốc, vì thế quy mô học viên rất lớn là địa điểm tiềm năng để khai thác.
Giang Bắc thì có rất ít thông tin liên quan nhưng đã từng nhiều người tài năng từng học ở đây, sau khi kết thúc khóa học đến 1/4 người đều gia nhập quân đội ra biên giới gϊếŧ dị thú rồi trở thành trụ cột của đất nước.
Khác với hai trường đã được xây dựng lâu đời, Tam Sơn là trường mới thành lập cách đây không lâu, ở đây học viên phần lớn đều là thường dân. Giáo viên đa số đều là quân nhân bị chấn thương từ tuyền tuyến trở về dạy học. Nhưng có điểm vô cùng đặc biệt là chưa ai từng thấy hiệu trưởng của ngôi trường này.
Trong vị trí của ba trường này thì Tam Sơn gần đây nhất, cách cửa hàng 10km về phía bắc. Tuy nhiên, địa điểm vẫn khá xa, đắn đo suy nghĩ một hồi, dựa vào nhiều yếu tố như mặt hàng, bề dày lịch sử, quy mô học viên thì hắn đã chọn Tam sơn là địa điểm để hoàn thành nhiệm vụ.
Lý do rất đơn giản vì Thiên Đô và Giang Bắc có truyền thừa và lịch sử quá dày, rất khó để Trương Đình tiếp cận. Lại nói bản chất quý tộc đã ăn sâu vào máu của đám sinh viên nơi này càng khó để hạ mình đi tới cửa hàng xa xôi của hắn.
Rất nhanh Trương Đình đã soạn xong một loạt kế hoạch trong đầu. Nhưng trước hết, muốn hoàn thành nhiệm vụ trước tiên phải có chút vốn liếng!
Từ lúc kiểm tra quà mà hệ thống tặng, trong đầu hắn liền cảm nhận được một sợi dây liên kết linh hồn với cơ giáp. Trương Đình có thể bất cứ lúc nào triệu hồi nó xuất hiện.
Giờ khắc này tâm trạng Trình Kiệt có chút dao động, cảm thấy vô cùng mong chờ hình dáng của cơ giáp. Hắn khẽ hô nhỏ.
"Xuất hiện đi!"
Tim đập thình thịch liên hồi, hắn nhìn chăm chằm vào khoảng không phía trước, ánh mắt không rời đi chút nào.
Không biết tại sao, cả không gian trước mặt Trương Đình bỗng vặn vẹo kịch liệt, một chấm đen quỷ dị ẩn hiện trong lớp không khí. Chẳng mấy chốc, nó đã xâm chiếm được cả khoảng không, tạo thành một vòng xoáy đen ngòm hình thoi cao khoảng hai mét, dường như ở giữa vòng xoáy còn có một lớp khí đen quỷ dị bay qua bay lại như linh hồn. Thậm chí trong lớp khí còn mang theo cả tia điện phập phừng trông rất nguy hiểm.
Cơ giáp phải như thế nào mà làm ra được cả hiện tượng kinh khủng như thế?...Trương Đình ngơ ngác nhìn những biến đổi trước mặt, theo những gì hắn biết về cánh cổng triệu hồi cơ giáp thì đều không gây ra hiện tượng quỷ dị như hiện tại.
Cánh cổng chỉ có nhiệm vụ đưa cơ giáp trực tiếp xuất hiện giữa không trung, sự xuất hiện của nó nhanh tới nỗi mà mắt thường không thể nhìn thấy được. Trong mắt người thường chỉ có thể thấy cơ giáp bỗng thình lình xuất hiện bên cạnh hồn sư mà thôi, không hề có sự khoa trương.
Mà cánh cổng của Trương Đình nó như muốn nói rằng: Nhìn đi, ta sắp xuất hiện rồi đấy!
Từ cánh cổng không ngừng phóng ra gió mạnh, chút nữa thì hất ngã cả Trương Đình. May mà hắn vận dụng năng lực vô địch của cửa hàng ép cho không gian phải lặng gió nên mới đứng vững trở lại.
Trương Đình càng lúc càng mong chờ sự xuất hiện của cơ giáp, bất giác hắn còn nín thở để tập trung tinh thần cao độ, phân tích thứ phía sau cánh cổng rốt cuộc là thứ gì?
Một bóng đen nhanh chóng bước ra làm cho Trương Đình vô cùng hoang mang, mặt hiện lên cả dấu hỏi chấm.
Trâu máy?
Cái tên Ngưu Ma Vương làm người ta liên tưởng tới những con quái vật cổ đại mới được hồi sinh trong mấy bộ phim viễn tưởng sở hữu sức mạnh hủy diệt hay tội ác tày trời nào đó...
Nhưng thật kỳ lạ, cơ giáp Ngưu Ma Vương không hề khủng bố giống như trong tưởng tượng của hắn, chỉ cao khoảng một mét, với cái loại chiều cao chỉ ngang với đứa trẻ chín tuổi thì đã không xứng với hai từ Ma Vương rồi.
Tuy nhiên, nó lại rất đặc biệt, là người máy nhưng nó không khác gì thực thể sống. Nó có cả nhịp thở giống con người, lớp da chính bộ giáp đen bóng loáng nhiều góc cạnh nhìn giống như cơ bắp, nhìn khủng bố hơn hẳn cơ giáp khác.
Với hình dáng con người đứng bằng hai chân, đầu lắp cặp sừng nhọn giống trâu, giữa ngực có một tinh thể đỏ đang phát sáng to cỡ nắm đấm, toàn thân toát ra một cỗ sức mạnh tà ác.
Sau lưng mang một cây rìu hai lưỡi được dây xích quấn chằng chịt lại như bị phong ấn, ở giữa cây rìu giữa còn được điêu khắc rất nhiều ký tự kỳ lạ không rõ là ngôn ngữ của thời đại nào hay hành tinh khác.
Nói chung từ đầu đến chân đều hoàn hào không có gì để chê nhưng chỉ nghĩ đến đây thì Trương Đình lại nhăn mặt cảm thán.
Quá thấp!
"Xì! Xì!" từ mũi Ngưu Ma Vương thở ra khói đen như cái tàu hoả, nó quỳ một gối giọng ồm ồm.
"Chủ nhân."
Cảnh tượng này khiến Trương Đình vô cùng bất ngờ, cơ giáp cấp F thường chỉ có thể đi lại và làm vài hành động đơn giản nhưng mà thứ trước mặt lại có sẵn tính năng tự nhận thức.
Không kìm được sự tò mò hắn nhìn Ngưu Ma Vương đang cúi người cung kính liền hỏi.
"Ngươi có thể tự hoạt động được?"
Khả năng đối đạp cũng rất nhạy bén, nó lập tức đáp lại ngay.
"Đúng vậy, chủ nhân."
Trương đình vẻ mặt hào hứng, hắn bắt đầu đưa ra một số bài kiểm tra đơn giản.
"Ngươi tính xem một cộng một bằng bao nhiêu?"
"2."
"41x50."
"2050."
"123456x45678."
"5639223168"
"Vậy số pi?"
"3,141592653589793..."
"..."
Trình độ các câu hỏi dần khó hơn trong đó còn có nhiều câu thuộc lĩnh vực chuyên sâu nhưng chẳng thế làm khó được nó.
"..."
Sau đó, Trương Đình còn hỏi thêm rất nhiều kiến thức ở các lĩnh vực khác nhau: Khoa học, văn hoá, lịch sử, địa lý, sinh học vv... và cuối cùng cũng có một số thứ con trâu này không biết.
"Vậy ngươi biết sinh sản là gì không?"
Những câu hỏi khác nó trả lời rất nhanh nhưng đến câu này thì cấu trúc cơ giáp trên mặt nó co giãn hiện ra một đống dấu hỏi chấm trên mặt trông vô cùng ngu ngơ.
"Chủ nhân, cái này ta không biết."
Tưởng chỉ là cuộc hội thoại một chiều nhưng nó lại hỏi lại một câu khiến Trương Đình ho sặc sụa, không thể nào bình tĩnh được.
"Chủ nhân biết?"
Trương Đình mắt chữ O mồm chữ A hai tay vò tóc mặt ngu ngơ: Cái quái gì thế? Não dị biến lại khủng khϊếp như vậy? Đẳng cấp của nó hoàn toàn vượt trội so với Ly.
Mặt hắn hiện rõ sự kinh ngạc kèm theo lúng túng, một tên quanh năm chỉ sống với công nghệ, chưa từng nắm tay con gái bao giờ thì làm gì nghĩ được đến vấn đề cưới vợ sinh con.
Hắn giả vờ ho "khụ khụ" vài cái để chuyển hướng câu chuyện, nếu cứ tiếp tục nội dung này thì chẳng biết sẽ đi về đâu.
Ngươi tốt nhất đừng hỏi vấn đề này nữa!
Nhưng như thế cũng tốt nếu cái gì cũng biết thì cũng hơi hãi. Khi ở trái đất vì lo sợ AI một ngày nào đó sẽ thống trị thế giới nên các nhà nghiên cứu và lập trình viên luôn phải cẩn thân thêm tính năng cho chúng, đồng thời luôn có các biện pháp bí mật.
Như một thủ tục, Trương Đình hỏi tiếp câu cuối cùng, tạo ra mối ràng buộc giữa chủ và tớ.
"Thế ngươi có nguyện vọng gì không?"
Vốn ban đầu nghĩ nó là một cơ giáp bằng máy chỉ biết nghe theo mệnh lệnh lao vào nguy hiểm chiến đấu thay cho chủ nhân nhưng không nghĩ tới nó còn có thể nói chuyện và có suy nghĩ riêng y hệt như người máy sinh học ở Trái đất. Nghĩ thôi đã thấy thần kỳ làm sao!
Điều này khiến hắn phải có cái nhìn khác về cơ giáp linh hồn ở thế giới này, chỉ mỗi kiến thức ở Trái Đất không thể nào giúp hắn nhìn nhận thế giới này chính xác.
Không giống như được lập trình sẵn, nó đưa một tay lên trước ngực thể hiện sự trung thành, cùng với chất giọng ồm ồm nói không rõ tiếng.
"Phục vụ...ngài tới khi...chết."
Trương Đình cười lớn tâm trạng được an ủi, ánh mắt có chút cảm động.
Ngưu Ma Vương giống như phần thưởng cho sự nỗ lực nghiên cứu suốt bao năm ở Trái Đất. Có khi thượng đế cũng cảm thấy thương sót nên đã cho nó xuất hiện ở đây và trở thành một người bạn trung thành.
Hắn nhìn Ngưu Ma Vương thật kỹ, âm vang không lớn cũng không nhỏ nhưng vẫn thể hiện ra được sự quyết tâm.
"Được, vậy ta cũng hứa với ngươi sẽ biến ngươi thành cơ giáp mạnh nhất vượt lên trên tất cả."
Cùng nhau vượt qua mọi khó khăn!
Đã đến giai đoạn quan trọng nhất, Trương Đình bắt đầu kiểm tra thông số dù cho Vương có là hàng free không có tương lai thì hắn vẫn sẽ chân trọng nó. Hiện tại hắn đơn giản là chỉ muốn nắm rõ thông tin của Ngưu Ma Vương.
Do vẫn chưa quen dùng tinh thần gọi hệ thống, nên hắn tiện dùng giọng nói luôn.
"Bảng trạng thái."
Tên cơ giáp: Ngưu Ma Vương
Chủng tộc: Vua
Trình độ: E sơ cấp
Khế ước: Chủ nhân Trương Đình
Sức mạnh: 10
Thể chất : 20
Nhanh nhẹn: 10
Tinh thần: 10
Kỹ năng: Học hỏi (SS), Khổng lồ hoá (S), Hấp thụ (SS), Nghiền nát (B), Thiết giáp (A)
Ngày sản xuất: N
Nguồn: Quỷ Vực
Tình trạng : Bình thường
Ưu điểm: Dũng mãnh, Phòng ngự cao, sức công phá lớn
Nhược điểm: Tiêu hao nhiều năng lượng, dễ bị kỹ năng tinh thần khắc chế.
Trương Đình vẻ mặt bình tĩnh, nhưng bên trong lại không như thế tâm tình của hắn giống như một ngọn núi lửa muốn phun trào bất cứ lúc nào. Bây giờ hắn chỉ muốn hét thật lớn để khoe khoang rằng bản thân vừa rút ra được vật phẩm SSR có một không hai.
Không ngoài dự đoán, nó có kỹ năng học hỏi đó là nguyên nhân mà Ngưu Ma Vương rất thông minh.
Lần này nhặt được bảo bối rồi! Có hack đúng là...sướиɠ!