Nhạc Oánh Oánh cố gắng giữ bình tĩnh: “Tôi chỉ là không ngủ được nên ra ngoài đi dạo một chút...”
Không hiểu sao, rõ ràng trước mặt cô ta chỉ là hai đứa trẻ chưa cao đến đầu gối của mình nhưng Nhạc Oánh Oánh lại cảm thấy lo lắng không yên.
Cùng lúc đó, khán giả trong phòng livestream cũng bị hai tiểu hòa thượng đột ngột xuất hiện làm cho hoảng sợ.
【Trời ơi, tại sao hai tiểu hòa thượng này lại đáng sợ như vậy?】
【Mấy người có thấy hai tiểu hòa thượng này xuất hiện từ lúc nào không?】
【Hình như họ không có bóng.】
Rõ ràng có ba người ở đó, nhưng dưới ánh trăng, chỉ có bóng của Nhạc Oánh Oánh.
“Những kẻ vi phạm quy tắc đều phải chết!”
Hai tiểu hòa thượng vốn ngây thơ đáng yêu bỗng chốc biến đổi, da thịt trên người họ bắt đầu rơi xuống, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương trắng toát.
Tiếng hét vang lên, thiết bị livestream cũng rơi mạnh xuống đất.
Trong đêm tĩnh mịch, tiếng hét càng thêm rùng rợn.
Lục Dương giật mình, làm đổ cốc nước trên tay.
“Tiếng gì vậy?”
Đường Nhiễm: “Có người không nghe lời, chạy ra ngoài rồi.”
Lục Dương thốt lên: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
“Không sao đâu.”
Quỷ thai trong bụng Nhạc Oánh Oánh chưa thành hình, cần dựa vào cơ thể mẹ, một vinh cùng vinh, nên quỷ thai đó tuyệt đối sẽ không để Nhạc Oánh Oánh gặp chuyện.
Vì chỉ có Nhạc Oánh Oánh ra khỏi phòng nên rất nhiều người đã vào phòng livestream của cô ta, đầu tiên họ cảm thấy mọi thứ trước mắt quay cuồng, sau đó nghe thấy tiếng hét kinh hoàng đến cực điểm.
Rõ ràng còn cách màn hình nhưng không ít khán giả vẫn bị dọa sợ.
Nhạc Oánh Oánh hoảng loạn muốn chạy trốn, nhưng vì quá căng thẳng nên cô ta ngã nhào xuống đất.
“Những kẻ vi phạm quy tắc đều phải chết!”
Tiểu hòa thượng không ngừng lặp lại câu này, móng vuốt xương trắng rợn người lao thẳng về phía sau lưng Nhạc Oánh Oánh.
Bộ xương cười quái dị như thể đã nhìn thấy cảnh người phụ nữ trước mặt bị nó mổ bụng. Nhưng ngay sau đó, móng vuốt của nó đột nhiên như bị thứ gì đó cản lại, bật ngược trở về.
Tiếp theo, cánh tay đưa ra của nó vỡ thành từng mảnh. Hốc mắt không có nhãn cầu của nó nhìn chằm chằm vào cánh tay bị vỡ như không thể chấp nhận được sự thật này.
Trong lúc đó, những người ở phòng khác cũng chạy ra, khi nhìn thấy bộ xương, ai nấy đều kinh hãi.
Hai bộ xương nhỏ kêu răng rắc, xoay đầu nhìn thẳng vào những người vừa ra.
Thiết bị livestream của những người khác đã ghi lại toàn bộ cảnh tượng này.
【Đây có phải là chiêu trò mới của chương trình để tăng độ hot không?】
【Đài truyền hình Dâu Tây quả nhiên vẫn rác rưởi như mọi khi, vì rating mà nghĩ ra những trò lố bịch này.】
【Tôi là pháp y, cái này hình như không phải đạo cụ... mà là xương người thật...】
Nhạc Oánh Oánh sợ đến mức không dám động đậy, thậm chí không có can đảm quay đầu lại. Đúng lúc này, cửa trước mặt cô ta đột nhiên mở ra, Ngũ Nguyệt bước ra ngoài, tay cầm roi dài quất một cái, hất hai bộ xương sang một bên.
“Dậy mau, chúng ta phải rời khỏi đây ngay.” Ngũ Nguyệt đỡ Nhạc Oánh Oánh dậy, nói với mọi người.
Mọi người tuy chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cảnh Ngũ Nguyệt dùng roi quất bay hai bộ xương khiến họ vô thức đi theo cô ta.
“Lục Dương và Đường Nhiễm đâu?”
Trong đám đông có người hét lên.
Chưa kịp tìm, họ đã thấy cửa phòng xa xa bị đẩy ra từ bên trong, người đứng đó chính là Lục Dương cùng Đường Nhiễm.
Ngũ Nguyệt thấy cảnh này, trong mắt lóe lên tia ghen tị và sát ý.
Nhân viên chương trình nói: “Ở đây không thể ở lại được nữa, chúng ta phải rời khỏi đây ngay.”
“Rời khỏi đây sẽ nguy hiểm hơn, bây giờ lựa chọn tốt nhất là quay lại phòng.”