Khắp Nhân Gian Đều Là Tu La Tràng

Chương 3: Địch ảnh đế người gặp người yêu

Tựa hồ như không dự đoán được phản ứng của mọi người lại lớn như vậy, trên mặt thiếu niên đơn bạc xoẹt qua một tia thất thố, hốc mắt hơi đỏ lên, trong mắt tràn ngập mờ mịt, như là bị toàn thế giới bỏ rơi, vô cùng đáng thương.

Ai cũng không biết là, lúc này trong các góc khuất ở đại sảnh, một màn này đã được camera giấu kín ghi lại.

Bên trong phòng casting, người đàn ông gương mặt anh tuấn mặt vô biểu tình ngồi trên ghế, tầm mắt dừng trên màn hình theo dõi, cảm nhận được áp suất thấp đến từ người đàn ông truyền tới, những người xung quanh đến thở mạnh cũng không dám, vì thiếu niên trên màn hình mà đổ mồ hôi lạnh một phen.

Lần trước người làm cho đạo diễn Tạ lộ ra khí tức như thế này cỏ trên phần mộ đã cao hai mét.

Tầm mắt Tạ Cảnh Hành dừng trên thiếu niên và khoảng không những người xung quanh tạo ra, âm thanh lạnh lẽo, “Đây là ai?”

Phó đạo diễn Vương cùng biên tập ngồi bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cân nhắc một chút nói, “Cậu ta tên Kiều Linh Sam, xuất đạo 1 năm, vừa mới tròn 20, từng diễn nam 2 một bộ phim thần tượng, diễn xuất tạm được.”

Dư quang Tạ Cảnh Hành lướt qua phó đạo diễn Vương đang sứt đầu mẻ trán mà tìm từ ngữ, “Hửm?”

Bụng mỡ của phó đạo diễn Vương bị dọa sợ đến mức nảy lên, nói ra nhưng lời biết được, “Đứa trẻ này cũng rất đáng thương, vừa mới bước vào giới giải trí bởi vì ngoại hình quá mức xuất sắc, bị mấy tên phú thương nhìn trúng, trong đó không thiếu người có sức ảnh hưởng trong giới, có điều cậu ta kiên quyết từ chối, liền bị phong sát, hiện giờ có thể là đến thử vận may.”

Còn về phó đạo diễn Vương tại sao lại hiểu rõ Kiều Linh Sam như vậy, hoàn toàn là bởi vì cái tên người đại diện đi khắp nơi dẫn mối kia.

Đương nhiên chuyện này thì phó đạo diễn Vương không dám nói, ai mà không biết đạo diễn Tạ ghét nhất là chuyện như thế, vẫn may Tạ Cảnh Hành không có hỏi tiếp.

Nửa tiếng tiếp theo, trong phòng casting vẫn không có động tĩnh gì, không có ai đi vào đi ra, cũng không có người gọi vào casting, chúng nghệ sĩ ở ngoài đại sảnh có chút không chịu nổi, dần dần cũng bắt đầu so bì, nhất là những người có quan hệ cạnh tranh, vốn dĩ chỉ là có biểu hiện nói chuyện ôn hòa dần dần cũng mang theo đeo.

Có được lợi ích mà thanh danh thối nát, nên bên cạnh Địch An Mạch còn tính là thanh tịnh, còn về ánh mắt mọi người thường bắn lại đây, cậu cúi đầu làm như không thấy.

3 giờ chiều, sau khi Địch An Mạch đến đây đã được 2 tiếng, thông báo ở đại sảnh đột nhiên vang lên.

“Tiếp theo mời những diễn viên được đọc bảng số theo thứ tự xếp hàng chuẩn bị casting.”

“Số 1, số 6, số 14......”

Mọi người lập tức căng thẳng, cũng không rảnh lo giao phong với người bên cạnh, dựng lỗ tai lên nghe có số của mình không.

“Số 23, số 42, số 55, số 166, số 173, số 255.....số 3011, số 3213, mời những người được đọc số ở lại casting, những người còn lại có thể đi về rồi.”

Trong thông báo tổng cộng đọc 58 người, ở đây có hơn 3000 người, tỷ lệ trúng tuyển cũng không đủ 1 phẩn 50, tỉ lệ đào thải lại kinh người.

Người bị đào thải tuy là uể oải không vui, nhưng vẫn thuận theo mà rời đi, dù sao không hợp tác lần này còn cơ hội lần sau, ai cũng không muốn cố ý đắc tội với Tạ Cảnh Hành vào lúc này, mà một số bộ phận người tự cho là có diễn xuất lại không phục, vẫn ở lại.

“Mọi người nói xem tiêu chuẩn được chọn là cái gì? Chúng ta đến diễn cũng chưa bắt đầu diễn, dựa vào cái gì mà phải đi?” Một tiểu minh tinh đang nổi tiếng nói.

Những người khác cũng phụ họa theo, “Chúng ta đến diễn còn chưa diễn, dựa vào cái gì mà phải đi?”

“Đúng vậy, casting casting, đến ống kính còn chưa thấy, thì có thể gọi là casting không? Thật sự khó hiểu mà đào thải chúng ta, cũng không khỏi có chút buồn cười đi.”

“Dựa vào cái gì 3213 một người đi cửa sau lại có thể ở lại, chúng ta lại bị đào thải?”

“Một người bán mông đều có thể đi vào, chúng ta đường đường chính chính sao lại không thể bào? Lẽ nào cậu ta và đạo diễn có quan hệ không thể cho người khác biết?”

.....

Cuối cùng lửa lại đốt lên người Địch An Mạch, dường như tất cả mọi người đều đang công khai lên án cậu, chính vào lúc tràng diện bộc phát không thể vãn hồi, cửa lớn phòng casting lại vang lên một tiếng ‘lạch cạch’, từ bên trong mở ra.

Người đàn ông từ bên trong đi ra chỉ liếc mắt một vòng đại sảnh, đám người vốn dĩ còn kêu gào lập tức im bặt, nhất là mấy vị đứng phía trước, lập tức lùi về sau vài bước, có người lùi quá nhanh, thậm chí còn giẫm lên chân người khác, tràng diện lại hỗn loạn thêm.

Có điều lần này rất nhanh đã an tĩnh lại.

“Xin hỏi ai có dị nghị với kết quả đào thải?” Cho dù nói chữ ‘xin hỏi’, ngữ khí người đàn ông lại không nghe ra một tia khách khí nào, cả người lộ ra vẻ thản nhiên lại sắc bén lạnh lẽo.

Là người đàn ông có du͙© vọиɠ khống chế cực mạnh, Địch An Mạch vốn dĩ bị công khai lên án mà đang trong trạng thái ảm đảm ủ rũ cúi đầu cũng âm thầm đánh giá, tầm mắt cậu âm thẩm đảo qua yếu hầu lộ rõ trên cổ áo anh ta, con mắt hiện lên một tia hứng thú.

Người đàn ông lên tiếng xong, mấy chục người náo loạn, lập tức không dám hé răng.

Cuối cùng vẫn là tiểu minh tinh đang nổi tiếng kia đứng lên, nơm nớp lo sợ mà hỏi: “Đạo, đạo diễn Tạ, ngài có thể nói cho tôi biết tôi vì cái gì mà bị đào thảo không?”

“Có thể.” Tạ Cảnh Hành nói, sau đó cho trợ lý phía sau một ánh mắt, sau đó quay người đi vào phòng casting, lúc xoay người còn liếc về phía Địch An Mạch một cái.

Địch An Mạch hơi cúi đầu, phát hiện ra tầm mắt của người đàn ông, thầm nói, “Tiểu Nhị, anh ta coi trọng tôi rồi.”

022: “Bẩm ký chủ, số hiệu của tôi là 022, không phải tiểu nhị, căn cứ theo ghi chép của hệ thống, nhân vật vừa rồi nhìn về phía cậu tim không đập gia tốc, suy đoán của cậu có thể là nhầm lẫn.”

“Anh ta vừa rồi cố ý đi ra giải vây cho tôi, trước khi xoay người đi còn ý vị thâm trường liếc mắt nhìn tôi một cái, đây còn không phải là muốn tiềm quy tắc tôi thì là gì?’” Ngữ khí Địch An Mạch không nhanh không chậm.

022: “.......” Mặc dù nghe thì rất có đạo lý, nhưng dường như vẫn là có chỗ nào đó không đúng.

“Đúng rồi, những người vừa nãy lên án tôi đã ghi tên lại cả chưa?”

022 cuốn sổ nhỏ chuyên dụng để ghi thù: “......Ghi lại rồi.”

Sau khi Tạ Cảnh Hành đi vào, trợ lý đem Ipad cho tiểu minh tinh kia xem, “Mời.”

Trên Ipad là hình ảnh trên đại sảnh, còn là hình ảnh có độ net cao, dáng vẻ diện mạo ánh mắt của mỗi người đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng, trên màn hình hiển thị tiểu minh tinh lưu lượng cùng với một diễn viên tuyến 3 vừa cười vừa nói, sau đó đối phương xoay người lại là ánh mắt âm ngoan, mặt lập tức cúi xuống, có thể nói là trước mặt một bộ dáng sau lưng một kiểu khác diễn đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Video được phát xong, giọng nói trợ lý không hề có gợn sóng gì, “Ngoại hình của cậu không hề phù hợp với thiết lập nhân vật trong phim lần này, cho nên đào thải ngài, xin hỏi còn có vấn đề gì khác không?”

“Không có vấn đề.” Sắc mặt tiểu minh tinh lưu lượng vừa xanh vừa trắng, một màn vừa nãy nếu như bị lộ ra ngoài, hình tượng nam sinh như ánh mặt trời đắp nặn trước mặt đại chúng sẽ hoàn toàn bị phá vỡ, hắn chắn răng nói, “Video này có thể xóa không.”

“Đây là tư liệu casting, đương nhiên là không thể đưa cho cậu, có điều xin hãy yên tâm, trong tình huống bình thường những tư liệu này sẽ không truyền ra ngoài.” Trợ lý lấy lại Ipad, “Xin hỏi những người khác còn có vấn đề gì không?”

Có tiểu minh tinh lưu lượng làm ví dụ, bọn họ nào dám không phục, ào ào lắc đầu, chỉ sợ muộn một giây sẽ có hình ảnh bản thân khó coi xuất hiện.

Bọn họ có thể nào cũng không ngờ được lần này phương thức casting của Tạ Cảnh Hành lại kỳ ba như vậy, trước đó bọn họ cũng không phải chưa từng tham gia casting của Tạ Cảnh Hành, nhưng lúc đó đều là casting theo hình thức bình thường, chưa từng thao tác như ngày hôm nay.

Nếu như không nhìn nhầm thì, vừa nãy trong những người bị đào thải còn có không ít siêu sao quốc tế, người ta còn không nói gì, bọn họ thế mà còn ở lại đòi lời giải thích, suy nghĩ tới đây những nghệ sĩ bị đào thải ở lại cảm thấy trên mặt bỏng rát, hận không thể lập tức cất bức chạy đi.

Sau khi người đào thải rời đi, hiện trường liền an tĩnh xuống.

Trợ lý đẩu đẩy kính, gật đầu với mọi người, “Tiếp theo mời dựa theo số thứ tự đi vào casting, những người khác kiên nhẫn chờ đợi.”

Trong hơn 50 người được ở lại hơn một nửa là diễn viên nổi tiếng, trong đó còn không thiếu diễn viên gạo cội chìm nổi nhiều năm trong giới, có thể chiếm được vị trí này bọn họ cũng không để tâm đến lời đồn đãi lắm, cho nên thái độ đối với Địch An Mạch cũng tính là thân thiện, thậm chí có vài người còn lộ ra nụ cười thân thiện với cậu, Địch An Mạch lấy mỉm cười đáp trả từng người.

Lúc này có một bóng người đứng trước mặt Địch An Mạch, chính là Lâm Thiều Tề mặt baby trước đó chào hỏi cậu, cậu ta cũng lọt vào vòng được chọn.

Địch An Mạch nghi hoặc nhìn cậu ta, hai má Lâm Thiều Tề đỏ lên, tay không được tự nhiên mà đưa lên, gãi gãi đầu, môi hé ra, một hồi mới phát ra âm thanh, “Xin, xin lỗi, tôi vừa nãy không phải là cố ý, tôi chỉ là quá mức kinh ngạc, khi nãy mới làm ra động tác như vậy, sau đó tôi vẫn luôn muốn nói xin lỗi với cậu, nhưng nhìn cậu thương tâm như vậy, tôi lại không dám đi qua, thật sự xin lỗi, tôi tin cậu không phải loại người như bọn họ nói.”

Lúc đầu mới nói chuyện ánh mắt Lâm Thiều Tề còn có liếc loạn xạ, không dám nhìn về phía Địch An Mạch, nhưng sau đó lại càng nói càng lưu loát, trong giọng nói cũng mang theo chân thành, nói xong còn cúi người 90 độ với Địch An Mạch.

Sau khi bắt đầu casting, trong đại sảnh luôn là trạng thái an tĩnh, Lâm Thiều Tề lúc đầu còn nói không nhỏ, lập tức tất cả mọi người đều có thể nghe được cậu ta xin lỗi Địch An Mạch.

Lời xin lỗi chân thành đều sẽ không bị ghét, huống hồ Lâm Thiều Tề còn có một gương mặt baby được người yêu thích, mặc dù mọi người không nói gì, nhưng phần lớn đều nhìn về phía Lâm Thiều Tề.

Nhìn Lâm Thiều Tề khom người trước mặt mình, trong lòng Địch An Mạch cười lạnh, một chút tâm cơ nhỏ này ở trước mặt cậu còn chưa đủ nhìn.

Vừa nãy trước khi Tạ Cảnh Hành đi ra thời gian dài như vậy cũng không có xin lỗi, Lâm Thiều Tề lúc này lại chạy đến xin lỗi mục đích vô cùng rõ ràng.

Dù sao cho dù là trước đó không phát hiện ra có camera giấu kín không phải sao? Vậy thì đối với thái độ lộ ra trước ống kính với Địch An Mạch, Lâm Thiều Tề đương nhiên mà muốn tẩy trắng, cho nên mới có một phen xin lỗi như hiện tại.

Lời xin lỗi không chỉ phải chân thành, còn phải thuyết minh nói rõ ràng bị dọa không phải là vì bản thân cậu ta, mà bởi vì thanh danh Địch An Mạch quá mức tanh tưởi, cậu ta mới sợ hãi như vậy.

Nếu như Địch An Mạch lúc này còn không chấp nhận lời xin lỗi của cậu ta, vậy thì mục đích của cậu ta cũng đạt được rồi.

Mà lựa chọn lúc này để xin lỗi, Lâm Thiều Tề cũng là có tính toán, cậu ta chắc chắn ở hiện trường có nhiều tiền bối nhìn thấy, cậu ta biểu hình thành khẩn như vậy, cho dù không lòng không nguyện ý, Địch An Mạch cũng không dám ném sắc mặt ngay ở đây.

Lời xin lỗi này, Địch An Mạch không chấp nhận cũng phải chấp nhận.

Nhưng Lâm Thiều Tề có thế nào cũng không ngờ được, cậu ta cúi người đến đau eo rồi, đối phương đến một lời tha thứ cũng không nói ra, không chỉ như vậy, những người khác cũng không có ai nói đỡ cho cậu ta, cậu ta không khỏi có chút kinh ngạc, khẽ nâng mắt lên nhìn người đối diện.

Lại nhìn thấy Địch An Mạch lúc này còn vẻ mặt không biết làm sao đứng yên tại chỗ, hốc mắt đỏ hồng, thế mà đến nước mắt cũng chảy ra rồi, gương mặt Địch An Mặc vốn dĩ được coi là mỹ nhân số một số hai trong giới giải trí, dáng vẻ này dẫn đến không ít người thương tiếc.

Chú ý tới ánh mắt của những tiền bối vừa nãy còn ủng hộ cậu ta hiện tại lại là ánh mắt khiển trách, trong lòng Lâm Thiều Tề nhất thời lộp bộp, lúc đang muốn mở miệng lấy lại ưu thế, lại bị lời đối phương truyền đến đánh gãy.

“Không sao, tôi.....tôi biết cậu không phải là cố ý, tôi không trách cậu.” Thiếu niên lau nước mắt, khéo khéo khóe miệng, bộ dáng hốc mắt đỏ hổng miễn cưỡng cười lên càng làm cho người khác đau lòng.

Sắc mặt Lâm Thiều Tề đen sì, bộ dáng này của đối phương không biết rõ còn cho rằng hắn đang cường ép người ta chấp nhận lời xin lỗi của hắn sao? Cứ như vậy cho dù hắn có lý cũng nói không rõ được.

Lúc này có người không nhìn nổi, “Được rồi, muốn xin lỗi thì dứt khoát một chút, làm bộ làm tịch cho ai xem? Trước mặt công chúng còn trói buộc đạo đức một đứa nhỏ, có liêm sỉ không thế?”

Người đàn ông lên tiếng ước chừng 24, 25 tuổi, có một gương mặt kiệt ngạo khó thuần, lúc nói chuyện giống hệt như cái đầu tạc mao của anh ta, anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh biển, bởi bỏ ba nút áo để lộ cơ ngực rắn chắc bến trong.

Trên màn ảnh, người đàn ông này tuyệt đối là hấp dẫn khiến các tiểu cô nương thét chói tai, lúc này anh ta đứng trước mặt Địch An Mạch, che chắn cho cậu kín mít, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Thiều Tề mặc dù đang đứng thẳng dậy, nhưng vẫn còn có chút co rúm, “Còn có lời gì muốn nói? Không có thì nhanh cút đi, muốn xin lỗi thật lòng thì quang minh chính đại lên weibo nói chuyện, đừng ở chỗ nào giả vờ giả dạng chơi tâm cơ, nhìn thật muốn nôn.”

===

Địch An Mạch: So sánh diễn xuất với cậu?