Hai công ty vốn đã đối đầu trên nhiều mặt trận, hiện tại Tưởng Tiễu và Lục Thanh đều đang xếp hạng tương đối cao, một người xếp thứ nhất về độ nổi tiếng, một người lại xếp thứ 8, hơn nữa gần đây, trên hot search đâu đâu cũng là tin tức liên quan đến bọn họ, ngoài lượng fans ảo công ty đã mua vào giai đoạn trước, số người theo dõi trên weibo của bọn họ cũng tăng mạnh nhờ hiệu ứng của chương trình.
Để bảo vệ danh tiếng của Tưởng Tiễu, Phương Minh chỉ có thể đẩy Sở Nhược Tồn ra làm vật hi sinh.
Hắn đã quen với sự trầm mặc của Sở Nhược Tồn, nên hắn cũng chẳng buồn hỏi ý kiến của cậu, cho đến khi hắn nghe thấy Sở Nhược Tồn nói năng vô cùng khí phách phản đối quyết định của mình.
Cậu đột nhiên phản kháng!
Trước mặt nhiều người như vậy, Phương Minh không muốn mất thể diện, hắn đè nén cơn giận đang bốc lên trong lòng, tức giận quát nói: “Tiểu Sở, phải đặt đại cục lên hàng đầu.”
Sở Nhược Tồn nói một sự thật mà tất cả mọi người đều cố tình phớt lờ: “Tôi không hề đánh nhau.”
Nhưng chẳng ai quan tâm cả, công ty Hữu Dư không quan tâm, tổ chương trình chỉ muốn sự việc lần này nhanh chóng lắng xuống, ai xin lỗi cũng không quan trọng, chỉ cần có người đứng ra chịu tội là được, mà công ty Thanh Quất, bọn họ chỉ muốn bảo vệ Tưởng Tiễu.
Sở Nhược Tồn nhìn về phía Lục Thanh: “Anh biết sự thật.”
Lục Thanh xoay di động trong tay, không thèm để ý đến ánh mắt đang muốn tìm phương pháp xử lý công bằng của Sở Nhược Tồn, hắn là người đầu tiên đứng dậy rời đi, chuyện này giải quyết như thế nào cũng không liên quan gì đến hắn, rời đi với hắn còn có người đại diện Tống Ý, trước khi đi, cô còn quay lại nhắc nhở Phương Minh một câu: “Phương Minh, mau giải quyết chuyện nội bộ của công ty các người đi.”
Tổng đạo diễn của chương trình cũng nhanh chóng rời khỏi phòng, mọi người đều biết, tài khoản weibo của thực tập sinh đã ký hợp đồng đều do công ty quản lý, cho nên trong sự kiện lần này, Sở Nhược Tồn hoàn toàn không có quyền lên tiếng, tất cả đều do công ty định đoạt.
Sở Nhược Tồn không cảm thấy thất vọng vì bọn họ rời đi, cậu chỉ đang trần thuật một sự thật: “Các người sẽ hối hận vì quyết định hôm nay.”
Câu nói của cậu không khiến bất kỳ ai chú ý, người nhẹ, lời nói cũng không có giá trị.
Lúc này trong phòng chỉ có ba người của công ty Thanh Quất.
Tưởng Tiễu khinh miệt liếc mắt nhìn Sở Nhược Tồn một cái: “Đừng giãy giụa một cách vô ích nữa, nếu tôi là cậu, bây giờ tôi sẽ tuyên bố rút lui, chờ năm sau lại thi lại cũng không muộn. Ấy quên mất, cậu không có tiền, không phải cậu cảm thấy vũ đạo của mình rất lợi hại sao? Vậy đi ra ngoài nhận show thương mại đi, đi tham gia mấy cuộc thi nhảy đường phố gì đó, nhỡ đâu lại nhận được giải thì sao? Anh Minh, đợi lát nữa nhớ bảo trợ lý mang máy chơi game của tôi đến đây, nơi này quá nhàm chán.” Những lời phía sau là đang nói với Phương Minh.
Nói xong, hắn cũng đứng dậy rời đi.