Tiệm Cơm Thông Cổ Kim, Cổ Vật Thu Không Xuể

Chương 6

Suy nghĩ rất lâu, Lý Mộng không muốn mạo hiểm nên cô quyết định thu hồi lại ngọc bội trước đã!

Ngày hôm sau, Lý Mộng cầm số bạc trong tay đi đến cửa hàng thu đổi vàng bạc lớn nhất trong trấn.

Ông chủ nhận lấy số bạc cô đưa để quan sát tỉ mỉ, ước lượng một chút rồi cân đo lại lần nữa, sau đó báo giá: "1500 tệ! Bên tôi có thể mua lại đồ của cô với giá này!"

Lý Mộng không ngờ được rằng trong thời đại này mà số bạc vụn đó lại có thể đáng giá tận 1500 tệ!

Nói cách khác, chỉ ba món ăn mà cô bán ra lại có thể thu về tận 1500 tệ!

Đây hoàn toàn là giá trên trời!

Ngay cả khách sạn lớn nhất của Lý Kiến Quốc cũng không thể nào bán một món chay với giá 500 tệ!

Lý Mộng không khỏi kinh ngạc, vội vàng gật đầu nhận tiền rồi nhanh chóng quay về tiệm cơm nhỏ của mình.

Cô bắt đầu do dự không biết có nên sử dụng năng lực của ngọc bội hay không?

Dù là một người không nhanh nhạy như cô cũng có thể nhìn ra được cơ hội kinh doanh từ miếng ngọc bội này…

Suốt cả buổi chiều, cô không lấy ngọc bội ra. Tiệm cơm của cô vẫn vắng tanh không một bóng người!

Ở thời hiện đại, dưới sự càn quét của hamburger, gà rán, trà sữa thì quả thật một quán ăn chỉ bán món cơm gia đình như của cô sẽ chẳng được ai quan tâm!

Tối hôm đó Lý Mộng đành cô đơn đóng quán sớm. Trong mộng, bà ngoại lại xuất hiện, trong tay vẫn cầm miếng ngọc bội ấy, liên tục nhét vào tay cô!

Rạng sáng, Lý Mộng choàng tỉnh khỏi giấc mộng. Cô nhớ lại tất cả những gì đã thấy, thầm nghĩ: Bà ngoại hy vọng mình dựa vào ngọc bội để có cuộc sống tốt hơn đúng không?

Sáng sớm hôm ấy, cô nhớ tới bà ngoại, nhớ tới vợ chồng Lý Kiến Quốc, nhớ tới chị gái, em trai và cả những gì bản thân đã trải qua!

Sau đó, cô cầm lấy ngọc bội, đi xuống lầu!

Chỉ thấy cô cẩn thận đặt ngọc bội vào trong túi, rồi đi đến chợ sỉ mua tất cả nguyên liệu cần dùng cho hôm nay.

Sau đó, cô vẫn rửa rau, thái rau, chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ như thường lệ!

Đến giờ cơm trưa, Lý Mộng hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí lấy ngọc bội ra, để lộ những hoa văn cổ trên đó giữa không trung!

Sau khi làm xong tất cả, cô hồi hộp chờ đợi, bỗng nhiên phát hiện mình đã thay đổi!

Trên người cô không biết từ bao giờ đã biến thành y phục cổ trang!

Thật thần kỳ!

Tự động đổi quần áo sao?!

Lý Mộng không khỏi bật cười, khóe miệng cong lên đầy thích thú…