Xuyên Nhanh: Những Vai Phản Diện Bệnh Kiều Cố Chấp Đều Phải Lòng Nàng

Quyển 2 - Chương 4: Thật thiên kim trở về

Khi nhiều người bất ngờ ùa vào phòng, tất cả đều bị một phen kinh hãi. Trên sô pha, Cố Hiểu Vân và Hứa Vĩ Kỳ với quần áo xộc xệch lúng túng đến mức không thể giữ bình tĩnh. Cố Hiểu Vân thét lên, cố che ngực và nép chặt vào lòng Hứa Vĩ Kỳ, nhưng ai cũng đã kịp nhìn thấy những dấu vết trên sô pha và sàn nhà, đến mức phóng viên cứ liên tục ấn máy chụp hình đến hỏng cả nút.

Lúc này, Hứa Vĩ Kỳ chẳng còn nghĩ đến việc bảo vệ Cố Hiểu Vân. Chính bản thân anh cũng đang trong cảnh tiến thoái lưỡng nan, vội vơ lấy tấm thảm che thân. Anh quơ tay lớn tiếng: “Các người làm gì vậy?! Ra ngoài! Ra ngoài hết cho tôi!”

Sắc mặt của mẹ Cố và ba Cố lập tức trở nên vô cùng khó coi, không hiểu vì sao cửa lại bị mở ra. Nhưng giờ cũng chẳng có thời gian nghĩ ngợi, hai người chỉ biết nhanh chóng lao tới xua đuổi phóng viên.

Cảnh tượng trở nên vô cùng hỗn loạn. Những phóng viên giải trí trước khung cảnh đầy tin tức giật gân này, như thú săn thấy mồi, ai cũng cố tiến tới, không dễ gì rời đi. Một người vừa cố vượt qua vòng ngăn chặn vừa giơ microphone, liên tiếp hỏi dồn:

“Xin hỏi Cố Hiểu Vân tiểu thư, cô có thật sự đã cướp vị hôn phu của chị gái mình không? Khi nãy cô vừa nói rằng hai người ‘tình cảm qua lại’, điều đó có thật không? Tại sao cô lại yêu vị hôn phu của chị mình?”

“Hứa tiên sinh, có thể giải thích vì sao anh lại cố ý qua đêm với Cố tiểu thư ngay tại tiệc đính hôn như thế không? Là cố ý muốn làm mất mặt gia đình họ Cố, hay là không thể kiểm soát bản thân?”

“Cố đổng, nhìn vào khung cảnh hiện tại, có phải khi nãy ngài đã định để sự việc này như không có gì xảy ra? Nghe nói con gái lớn của ngài chỉ mới trở về chưa lâu. Quyết định đó là vì ngài không đủ yêu thương cô ấy chăng?”

Ba Cố bối rối không biết trả lời thế nào. Chưa kịp phản ứng, các phóng viên đã len lỏi vượt qua ông để tiếp cận Hứa Vĩ Kỳ và cặp đôi đáng xấu hổ kia.

Trong khi đó, Cố Nhược Kiều lùi lại vài bước để tránh xa vùng hỗn loạn, vừa hay chạm ánh mắt với Lục Diễn đứng cạnh cửa. Người đàn ông vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng cô biết rằng đám phóng viên có thể chọn đúng thời điểm vào phòng là nhờ vào sự sắp xếp từ anh. Cô khẽ mỉm cười ngạc nhiên vì điều này.

Hứa Vĩ Kỳ lúc này cố gắng gào lên: “Đừng chụp nữa! Nếu dám phát tán, tôi sẽ nhờ luật sư kiện các người đến phá sản!”

Lời uy hϊếp này chẳng làm ai sợ hãi, ngược lại còn khiến các phóng viên thêm phần phẫn nộ. Một phóng viên với đầu óc nhanh nhạy lập tức hỏi: “Xem chừng hai người rất thân quen, có vẻ không phải lần đầu xảy ra chuyện thế này. Có thể chia sẻ cảm giác khi anh cặp kè với em gái của vị hôn thê trong buổi tiệc đính hôn của mình không?”

Mẹ Cố và ba Cố lộ vẻ mặt xấu hổ cùng cực. Cố Hiểu Vân chỉ biết đứng ngây người, không biết phải làm thế nào, chỉ có thể tiếp tục tỏ ra đáng thương như mọi khi.

Nhưng các phóng viên không phải ba mẹ Cố, họ hoàn toàn không mảy may xúc động trước cảnh tượng đáng thương này mà tiếp tục đưa ra những câu hỏi sắc bén:

“Cố nhị tiểu thư đang khóc vì áy náy với chị gái hay là vì cảm thấy hổ thẹn với hành vi của mình?”

“Phải chăng Cố nhị tiểu thư đã lên kế hoạch từ trước để hôm nay qua đêm với vị hôn phu của chị mình?”

Máy ảnh không ngừng nháy, các ống kính liên tục hướng sát vào Hứa Vĩ Kỳ và Cố Hiểu Vân, dường như muốn phơi bày từng chi tiết nhục nhã của hai người trước công chúng.

Mẹ Cố và ba Cố không thể nào chen vào giữa đám phóng viên, chỉ có thể đứng ngoài nghe tiếng khóc thảm thiết của Cố Hiểu Vân mà đau lòng vô cùng. Thấy Cố Nhược Kiều đứng một bên thản nhiên, không giúp đỡ em gái mình chút nào, họ càng thêm phẫn nộ.

Giữa cảnh tượng hỗn loạn, Cố Nhược Kiều nở nụ cười lạnh lùng. Bọn họ đã cố gắng che giấu mọi thứ, nhưng cô lại cố ý muốn mọi chuyện bùng nổ không thể cứu vãn. Cô cố tình cao giọng: “Dừng tay, các người đừng chụp nữa, đừng để chụp thêm những hình ảnh đồϊ ҍạϊ của họ!”

Cô vừa nói xong, tiếng màn trập vang lên càng gấp gáp hơn. Cố Hiểu Vân nghe vậy, nghiến chặt răng, ánh mắt đầy oán hận trừng về phía Cố Nhược Kiều.