Thoáng chốc, Thẩm Vãn Vãn như trở lại năm sáu tuổi, lúc gia đình tan vỡ.
Sau nhiều lần phát hiện chồng nɠɵạı ŧìиɧ, cuối cùng mẹ cô cũng ly hôn, anh trai bị để lại cho ba.
"Mẹ ơi, con không muốn rời xa anh trai!"
Nhưng sức lực của đứa trẻ quá yếu ớt, cô bé sáu tuổi và anh trai chín tuổi hoàn toàn không có khả năng phản kháng, họ bị ba mẹ cưỡng ép chia cắt.
Cô được mẹ đưa sang nước F.
Mẹ cô căm ghét ba cô đến tận xương tủy, đổi họ cho cô, còn không cho phép cô liên lạc với bất kỳ ai ở trong nước.
Sau này, dường như ký ức về anh trai đã bị cưỡng chế xóa bỏ. Ngay cả khi cô cùng mẹ trở về nước, cũng không hề nhớ mình còn có một người anh ruột ở quê nhà.
Bảo sao lần đầu gặp Thiệu Du Dã, cô lại cảm thấy có chút quen thuộc một cách khó hiểu.
"Tại sao những ký ức về anh ấy lại bị xóa bỏ?"
Cô vẫn nhớ rất rõ người ba rác rưởi của mình.
Nhưng tất cả ký ức về anh trai đều bị loại bỏ khỏi tâm trí cô.
[Để phù hợp với cốt truyện.]
Thẩm Vãn Vãn nuốt trôi sự thật chấn động này, suy nghĩ bị kéo lại về đốm sáng lơ lửng trước mắt.
"Cậu là ai?"
[Tôi là hệ thống nữ phụ độc quyền của cô 001. Tôi sẽ dẫn dắt cô vươn lên, tránh kết cục chết thảm! Chỉ mình cô có thể nhìn thấy và nói chuyện với tôi.]
Thẩm Vãn Vãn không để ý đến lời nó: "Cậu vừa nói thức tỉnh, gỡ bỏ giới hạn là ý gì?"
001: [Theo cốt truyện ban đầu, cô sẽ trở thành người bị ghét trong chương trình này, sự nghiệp sụp đổ, cuối cùng bị cư dân mạng bạo lực đến chết. Nhưng giờ thì không, vì tôi đã đến đây!]
[Nhân lúc cuốn sách mới vừa bắt đầu, chúng tôi có thể cố gắng thay đổi cục diện, đảm bảo không có tình tiết nào trong cốt truyện được thực hiện!]
Thẩm Vãn Vãn: "Vậy nên, những hành động vô lý trước đây của tôi đều là do cốt truyện điều khiển?"
001: [Đúng vậy.]
Thẩm Vãn Vãn thầm nghĩ, bảo sao...
Bảo sao sáng nay cô lại vụng về trên cầu độc mộc, sau đó nóng nảy đá Thiệu Du Dã một cái.
Điều này chẳng hề phù hợp với phong thái thục nữ chút nào.
Hoàn toàn không phải là chuyện cô có thể làm ra.
Hóa ra là bị điều khiển.
Thấy vẻ mặt cô có chút suy tư, dường như đã tin lời, 001 tự hào nói:
[Từ bây giờ, cứ yên tâm nghe tôi chỉ dẫn. Tôi đảm bảo dưới sự dẫn dắt của tôi, cô có thể tránh hết hố trong cốt truyện!]
Không ai có thể từ chối một sự giúp đỡ tốt đến thế!
[Với sự giúp đỡ của tôi, đã có 8973 nữ phụ khác thành công thay đổi số phận—]
Câu nói chưa dứt, một giọng thanh lãnh chặn ngang: "Tôi không cần."
001 sững lại, suýt chút nữa không tin vào tai mình.
Đốm sáng xoay một vòng, nhìn cô đầy nghi hoặc.
Thiếu nữ dù vừa rơi xuống nước, vẫn giữ vẻ đẹp mê hồn, lay động lòng người.
Ánh mặt trời giữa trưa chiếu nghiêng qua cửa sổ, tạo nên một vòng hào quang sáng quanh người cô.
Những giọt nước chưa khô lăn trên sống mũi cao và đôi môi đỏ hồng của cô, cuối cùng lơ lửng ở chiếc cằm trắng nõn.
Cảnh tượng ấy khiến người khác bất giác đỏ mặt, khí chất lạnh lùng thanh cao cũng làm người ta bị thu hút.
Giọng cô nghe trong trẻo, nhưng lại không hề yếu đuối:
"Cuộc sống của tôi, tại sao tôi phải nghe cậu chỉ đạo?"
Đốm sáng không ngờ cô lại trả lời như thế, ngạc nhiên hẳn: [OvO, ơ này...]
Cô không nghe lời nó, chẳng lẽ không sợ chết sao?
"Vãn Vãn, cô còn buồn à?"
Một giọng nữ bất chợt vang lên, chen ngang.
001 lộn nhào trên không, phấn khích kêu lên:
[A! Nữ chính Bạch Lăng xuất hiện rồi—cô ấy chính là người có vận khí tuyệt đối ở thế giới này. Nếu cô đối đầu với cô ta, hoàn toàn không có kết quả tốt đâu. Nhanh lên, từ giờ hãy làm thân với cô ta, thay đổi số phận pháo hôi của mình!]
Ngày đầu tiên tham gia chương trình, Thẩm Vãn Vãn đã gặp qua Bạch Lăng, nhưng lúc đó không nhớ rõ diện mạo của cô ta.