Một chiếc tàu tuần tra quân sự nhỏ rời khỏi căn cứ hải quân của quốc gia Tô Lập Mân vào đêm qua, hướng về vùng biển quốc tế của Đại Dương Trella.
Trên chiếc tàu đó có Tim và đồng nghiệp của anh – một người đàn ông tóc vàng mắt xanh, yêu thích hóng chuyện. Tim đã không thể ngủ suốt đêm, hồi hộp ngồi trước các thiết bị, chăm chú theo dõi từng con số trên màn hình.
Anh ta có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng phía trước chính là một hòn đảo! Hơn nữa, diện tích của nó không phải nhỏ. Hòn đảo đột ngột xuất hiện giữa Đại Dương Trella bao la, điều này có ý nghĩa gì nhỉ?
Cảm giác tò mò mãnh liệt của một nhà khoa học, cộng với một linh cảm khó tả, khiến Tim không thể không muốn tận mắt chứng kiến.
"Ôi trời, tôi thật sự không hiểu nổi! Những người này thật quá đáng, chỉ vì cô ấy tát một người đàn ông mà cô ấy lại bị coi là kẻ xấu sao?" Đồng nghiệp của Tim tiếp tục buôn chuyện về một vụ việc xảy ra ở nước Hoa Lan.
"Vẫn chưa xong sao?" Tim hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng và có phần hơi bông đùa. Lần này, nhờ có đồng nghiệp bên cạnh, thái độ của anh ta cũng trở nên thoải mái hơn, giống như câu nói “có qua có lại”.
“Chưa hết, lại có diễn biến mới. Không, điều này căn bản không thể coi là diễn biến mới! Tôi thật sự lo lắng cô gái này sẽ thật sự hiến thận cho gia đình đó.”
"Chúa sẽ phù hộ cô ấy," Tim đáp lại một cách qua loa, rồi cầm kính viễn vọng hướng mắt về phía trước. Đột nhiên, anh ta phát hiện một bóng dáng nhỏ ở xa, lập tức phấn khích reo lên: "Hòn đảo, đúng là hòn đảo!"
Các thành viên trong đội hải quân trên tàu tuần tra, khi nghe tin có một hòn đảo thật sự xuất hiện, vừa ngạc nhiên vừa bắt đầu hành động. Ngay lập tức, tàu tuần tra nhanh chóng phong tỏa khu vực, vừa tiến về phía trước vừa lặn xuống dưới mặt nước, lặng lẽ tiếp cận hòn đảo từ phía dưới.
"Ôi Chúa ơi, quả thật là có hòn đảo! Làm sao nó lại xuất hiện ở đây?" Một trong các thành viên hải quân kêu lên đầy ngạc nhiên.
"Chẳng lẽ đây là hòn đảo huyền thoại Atlantis?" Một người khác không kìm nổi tò mò.
Chiếc tàu tuần tra từ từ tiến gần đến rìa của hòn đảo, nổi lên từ mặt biển. Bên ngoài, một vách đá cao gần 20 mét hiện ra, dựng đứng và gần như không thể leo lên được.
Tuy nhiên, các thành viên trên tàu không có ý định hành động vội vàng. Sự xuất hiện đột ngột của hòn đảo này thật sự kỳ lạ. Ai biết được, liệu nó có phải là một hòn đảo ma quái không? Hơn nữa, họ không hề chuẩn bị gì cho chuyến đi lần này, số lượng hải quân trên tàu cũng không nhiều. Chiếc tàu tuần tra này thuộc loại nhỏ, chỉ được trang bị những thiết bị phục vụ cho việc khảo sát các nguồn tài nguyên có thể chiếm đoạt. Vũ khí trên tàu cũng rất hạn chế, chủ yếu là các thiết bị phục vụ cho việc thăm dò và khảo sát.
"Phát hiện có phản ứng kim loại mạnh từ hòn đảo này… Ôi trời, trên đảo có vàng! Một mỏ vàng lớn!" Tim kinh ngạc nhìn vào các giá trị hiển thị trên thiết bị quét. Anh không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy.
Nhưng đó không phải là tất cả. Khi tàu tiếp tục tiến gần hơn, họ còn phát hiện thêm các nguồn tài nguyên khác, bao gồm dầu mỏ và nhiều khoáng sản quý hiếm. Tim đã hoàn toàn chắc chắn rằng hòn đảo đột ngột xuất hiện giữa Đại Dương Trella này thực sự là một kho báu, với nguồn tài nguyên cực kỳ phong phú và có giá trị phát triển vô cùng cao.
Không thể chờ thêm nữa, một số hải quân trên tàu đã quyết định chuyển hướng tàu tuần tra. Họ muốn lập tức báo cáo phát hiện này lên cấp trên. Đây quả thực là một phát hiện lớn! Hòn đảo với nguồn tài nguyên phong phú này không biết từ đâu mà xuất hiện, nhưng một khi nó đã được phát hiện, chắc chắn nó sẽ thuộc quyền sở hữu của quốc gia Tô Lập Mân!
“Đợi đã, trên đảo có dấu hiệu hoạt động của con người. Tôi nghi ngờ trên hòn đảo này có một quốc gia, thậm chí là một nền văn minh,” Tim nói. Anh ta vẫn muốn lên đảo xem thử, không muốn rời đi quá sớm.
Nhưng các hải quân khác không quan tâm đến điều đó, quốc gia và văn minh không phải là thứ họ cần để tâm.
…
Cũng giống như mọi lần, Tống Hi vẫn không có bất kỳ phản hồi nào đối với những lời chỉ trích trên mạng nhắm vào cô. Nhà họ Ninh theo dõi cô suốt cả ngày, lo sợ rằng cô sẽ tìm cách trốn đi. Thế nhưng, Tống Hi dường như thật sự không có ý định rời khỏi đây; hành vi của cô không có gì thay đổi so với trước. Khi trời tối, dù sáng hôm sau cô phải đến bệnh viện, cô vẫn lên giường ngủ sớm như mọi khi.
“Cô ta thật sự đã ngủ rồi.” Ánh đèn hành lang chiếu sáng chói lóa, trong khi biệt thự bên trong tĩnh lặng đến kỳ lạ. Hai vợ chồng đứng ở cửa phòng Tống Hi, gương mặt đầy vẻ u ám, đôi mắt sáng rực vẻ toan tính, dáng vẻ như hai con sói đói đang rình mồi, vô tình tạo ra một bầu không khí nặng nề và đáng sợ.
Một người hầu mang sữa đến, khi nhìn thấy hai vợ chồng đứng ở đầu hành lang như thể đang bày mưu tính kế, cô ta hoảng hốt đến mức suýt làm đổ sữa.
“Xin lỗi…” Người hầu cúi đầu, vội vàng xin lỗi.
“Biến đi!” Cha Ninh quát lớn, giọng sắc lạnh.
Người hầu hoảng loạn, vội vã bỏ chạy.
Mẹ Ninh lấy ra một chiếc khóa, lén lút khóa cửa phòng Tống Hi từ bên ngoài. Lúc này, dưới ban công phòng Tống Hi có hai người hầu lực lưỡng đang canh gác, khiến cô không thể nào trốn qua đó được.
…
Tại trang viên nhà họ Lộ, những chiếc đèn chùm pha lê sang trọng tỏa sáng cả đại sảnh.
“Tôi nghĩ sáng mai nên công bố hủy bỏ hôn ước.” Một vài thành viên nhà họ Lộ đang bàn luận.
“Nói đi cũng phải nói lại, đây cũng là do ông cụ tự ý quyết định. Ninh gia có gì xứng đáng để làm thông gia với chúng ta? Hơn nữa, Ninh Chi chỉ là một thiên kim giả thôi mà. Thật là xui xẻo, giờ lại xảy ra ầm ĩ như thế này, thật mất mặt.”
“Đến lúc này, chắc ông cụ cũng sẽ không trách tội đâu.”
“Nhưng mà, A Sơ có thể sẽ không vui.”
Người đứng đầu Lộ gia phẩy tay: “Tôi thấy cậu ta cũng không thích cô ấy lắm. Mấy fan của cậu ta chửi bới trên mạng, cũng chẳng thấy cậu ta bảo vệ gì cả.”
“Cũng đúng. Vậy tôi sẽ ra lệnh, sáng mai thông báo hủy bỏ hôn ước giữa A Sơ và Ninh Chi.”
“Đừng đợi đến sáng, làm ngay bây giờ đi. Tôi thấy thật chướng mắt.” Người đứng đầu Lộ gia hiện tại là người nóng tính, ông ta đã quyết định thì sẽ thực hiện ngay, không có thói quen trì hoãn.
“Được rồi, vậy làm ngay đi.”
@Truyện dịch bởi Rosie Nguyen