[Tiểu tứ là tiểu bảo bối. Oa, cha đây là muốn đem tất cả vàng bạc tặng cho ta sao? Không thể không nói cha ngươi là hiểu ta nhất, ta yêu cha nhất.]
Nữ nhi thế nhưng lại nói yêu hắn nhất, Vân Tranh khóe môi ý cười gia tăng, tâm tình tức khắc tốt đến không được.
Mà Vân Phu Nhân, u oán nhìn hắn, hắn một khi mở miệng là có thể đoán chính xác tâm tư của nữ nhi, lúc trước còn nói ra được tiếng lòng của nàng, chẳng lẽ thật chính là sự sự ăn ý giữ hai cha con?
“Còn thừa cũng đều tặng cho tiểu tứ đi, ta coi bộ dáng của nàng, giống như đối với vài thứ kia thật thích, ngươi nói có phải hay không tiểu tứ?”
Vân phu nhân cười khẽ điểm điểm khuôn mặt nhỏ mềm mại của nàng, cố ý trêu đùa, Vân Vãn Ninh hận không thể gật đầu liên tục, chỉ tiếc hiện tại xương cốt của nàng conf quá mềm, căn bản làm không được.
“Ê a ~”
Nàng phun bong bóng nỗ lực cười cười, vươn bàn tay nho nhỏ của mình ra cố sức bắt lấy ngón tay tinh tế như ngọc của Vân phu nhân.
[Đứng đúng đúng, ta rất thích, đều cho ta đều cho ta đi, nương thật sự là quá tốt, thiên hạ đệ nhất tốt, ta yêu nhất nương mỹ nhân.]
Vân phu nhân bị nàng chọc cười: “U, tiểu tứ thế nhưng bắt lấy ngón tay của ta, còn hướng về phía ta cười, tiểu tứ nhà ta thật đúng là tiểu phúc bảo, mới vừa sinh ra liền sẽ cười.”
Một màn này lại khiến Vân Tranh hâm mộ vô cùng.
Hắn cũng muốn đem ngón tay của mình qua cho tiểu nãi bao cầm, nhưng là nhìn ngón tay của phu nhân như vậy, tiểu nãi bao bắt lấy cũng khó khăn như vậy, hắn cúi đầu len lén nhìn ngón tay của chính mình, đã to lại còn thô ráp, tức khắc ghét bỏ lại bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Tiểu nãi bao da thịt vẫn còn non mềm, ngón tay hân thô ráp như vậy, sẽ làm tiểu nãi bao đau.
“Quốc công gia, phu nhân, lão nô vô tình phát hiện bên trong phòng của biểu tiểu thư có cái này……”
Vương mụ mụ sắc mặt trầm trọng trình lên mấy phong thư, Vân Tranh nhướng mày tiếp nhận, sau khi qua loa nhìn vài lần, nháy mắt tức giận đến thiếu chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.
Mấy phong thư này, trừ bỏ một phong bên ngoài ký tên là Vân phu nhân, còn lại toàn bộ đều là hồi âm của Lâm Duy An, nội dung hồi âm lưu luyến triền miên, câu từ ám muội nói rõ nỗi khổ tương tư.
[Oa, mụ mụ làm việc thật đáng tin cậy, thế nhưng thật sự lục soát được thư từ lui tới của Dương Hân Nhi lấy danh nghĩa của nương cùng Lâm Duy An tới, xem ra lục soát rất cẩn thận, quả nhiên không phụ ta kì vọng.]
[Cha anh minh như vậy, nhìn thấy những thư từ này, khẳng định có thể xử lý tốt tai hoạ ngầm sau này.]