Tuyết rơi như vô số cánh bướm bạc, tung bay trên hoàng cung cổ kính và trống trải. Trong lãnh cung, ngói lưu ly của các cung điện dưới lớp tuyết phủ trở nên loang lổ, cũ kỹ, mang theo dấu vết năm tháng càng thêm nặng nề dưới lớp phủ trắng xóa.
Cành cây khô bị tuyết tích tụ đè xuống, như đang kể lại những nặng nề của thời gian. Bên giếng, những bụi cỏ dại lung lay trong gió, nhưng không đủ sức chống chọi với cái lạnh buốt thấu xương.
Giữa sự đổ nát và hoang tàn, có một cánh cửa khẽ kêu cót két, dường như là chút sinh khí duy nhất trong hoàng cung này.
[Cậu chắc chắn muốn tôi thay nữ chính đảm nhận vai diễn?]
Lăng Mạch của thế giới này sức khỏe không tốt, ngày lạnh như thế này sẽ không dễ dàng ra ngoài.
Nhưng bây giờ nàng ở trong trạng thái linh hồn.
Mặc dù biết nam chính không nhìn thấy nàng, nàng vẫn không nhịn được mà lén lút.
Ngó đầu vào trong, không thể thấy rõ gì cả, bên trong vừa tối vừa ẩm, giống như một cái hầm nước lạnh.
Thế giới này còn "khó nhằn" hơn cả thế giới trước. Ở thế giới trước, cục trưởng đã cho phép nàng ở lại đến khi chết tự nhiên để bù đắp, và còn có thêm 2000 điểm thưởng.
Theo cốt truyện gốc, nữ chính vốn nên xuyên không đến đây để cứu giúp nam chính Tư Đồ Cảnh, người bị bỏ rơi trong lãnh cung. Sau khi hắn báo thù và đăng cơ, nàng trở thành hoàng hậu của hắn.
Nhưng vấn đề bây giờ là—nữ chính không xuyên không đến đây.
[Nữ chính ở thế giới của cô ta có trình độ khoa học kỹ thuật gần như đạt đến thời đại bán tinh tế rồi, dù có bị xe đυ.ng cũng không chết được, lại không thể cố tình gϊếŧ cô ta để kéo qua đây.]
[Thế thì tại sao trong cốt truyện gốc nữ chính lại đến được đây? Công nghệ khác nhau à!?]
[À... thật sự là khác, thế giới đó là một cuốn tiểu thuyết tinh tế khác mà nữ chính xuyên qua, mà nữ chính nào chẳng có bản lĩnh đặc biệt... ha ha, cô cũng biết đấy… dĩ nhiên không thể thiếu việc thúc đẩy thời đại và công nghệ phát triển…] Hệ thống 618 cười khan vài tiếng, nhận ra sự tức giận của ký chủ đang tăng lên, khôn ngoan mà im lặng.
[Hừ, hừ hừ, lại bắt tôi làm thêm việc rồi!]
[Tổng cộng lần này sẽ có một vạn điểm!] Hệ thống lập tức nói.
Lăng Mạch đổi sắc mặt [Tôi yêu công việc, công việc yêu tôi. Vai diễn của nữ chính mà thôi, dễ dàng nắm bắt!]
[Khụ khụ, vậy tôi nói đây. Lần này đúng là bộ phận phân tích cốt truyện có sơ suất, vì vậy chúng ta không cần phải làm tất cả những gì nữ chính làm, chỉ cần hoàn thành mục tiêu cơ bản là đưa nam chính đăng cơ là đủ.]