Mạt Thế, Tích Trữ 5 Tỷ Vật Tư Trở Thành Kẻ Mạnh

Chương 6: Tích trữ vật tư (2)

Aizzz.

Không được nghĩ ngợi nhiều, sốt ruột quá.

Hiện giờ, có một hồ nước lớn như vậy, nguồn nước không cần lo lắng nữa.

Cô thực sự vui sướиɠ đến mức chỉ muốn nhảy lên vào và lăn một vòng cho thỏa thích.

Tần Thiển vui vẻ ngâm nga một khúc, đi tới tòa nhà phía trước và đẩy cửa bước vào.

Bên trong tương đối sạch sẽ, ngoại trừ một chiếc bàn cũ kỹ, không còn bất kỳ món đồ nội thất nào khác.

Trên bàn có một cuốn sổ, cô chỉ liếc qua một cái liền lập tức hô lên.

Tần Thiển chạy tới, cầm lấy cuốn sổ, trong lòng vui mừng khôn xiết. Đây chính là cuốn sổ từ kiếp trước, kể từ khi mạt thế bắt đầu, cô luôn mang theo bên mình!

Bên trong ghi chép lại mọi chi tiết về từng lần tai nạn, sự thay đổi trình tự, thời gian, cũng như những kiến thức về dị năng giả và tinh hạch.

Còn có những cảm xúc của cô: sự cảm nhận, giãy giụa, đau đớn, niềm vui, tiếng cười, sự chờ mong, tuyệt vọng, và cả chết lặng,...

Tần Thiển lật giở từng trang, cho đến khi thấy, ở năm thứ năm của mạt thế, cô đã vẽ một chiếc bánh kẹp thịt cùng với một tô bún ốc.

Dưới bức vẽ có dòng chữ: "Nếu có ai có thể cho tôi cắn thêm một miếng bánh kẹp thịt, thêm một muỗng bún ốc, tôi sẽ tự mình đập đầu ra, lấy tinh hạch trong đó cho họ."

Tần Thiển cười, thật ngốc nghếch.

Cười một lúc, rồi cô lại bật khóc...

Cô khép cuốn sổ lại, cẩn thận nhét vào túi. Ở kiếp này, cô nhất định sẽ không để bản thân phải chịu khổ như vậy nữa.

Cô muốn, giữa mạt thế đầy rẫy tang thi, được ăn bánh kẹp thịt và bún ốc.

Nhất định là như vậy.

Cô lại nhìn sang hai phòng ngủ bên cạnh nhà chính, chỉ có thể dùng bốn bức tường trống trải để hình dung.

Tần Thiển nhếch miệng cười, cô phải sắp xếp lại mọi thứ thật gọn gàng. Dù cho đây chỉ là một không gian, chỉ có ý thức mới bước vào được, cô vẫn muốn nó tràn ngập cảnh đẹp, khiến lòng mình vui vẻ.

Coi như trong mạt thế này, cô cũng có được một ngôi nhà để trở về.

Tần Thiển bước ra khỏi căn nhà, đi về phía sau để xem xét. Không gian xung quanh đều là những bức tường đá cổ kính với gạch xanh và mái ngói lớn, mang đậm phong cách cổ xưa. Chỉ riêng phía sau ngôi nhà là một vách núi to sừng sững.

Cảm giác như ngôi nhà này được dựng lên từ núi.

Trên vách núi đá phủ đầy rêu xanh, cỏ cây, hoa tươi cùng những dây leo chằng chịt.

Một cây lệch tán*, vươn ra từ vách núi cao tầm hai thân người, lá xanh mướt, nhẹ nhàng lay động trong làn gió.

(*) Cây lệch tán thường chỉ những cây có tán lá nghiêng hoặc không đều, tạo nên hình dáng đặc biệt.

Đây cũng là cái cây duy nhất trong toàn bộ tiểu viện này, mang chút hơi thở của thiên nhiên nơi hoang vắng.

Dưới tán cây, có một cái bồn tắm bằng đá được xây dựng thành hình chữ nhật hay hình tròn, được bao quanh bằng đá để tạo thành một hồ nước nông. Bên trong thì khô cạn, không có nước.

Tần Thiển cảm thấy hơi tò mò, cô không biết cái bồn này dùng để làm gì? Có phải là bồn tắm, bồn ngâm chân, hay chỉ là nơi để giặt quần áo?

Khi cô chuẩn bị kiểm tra kỹ lưỡng mọi nơi, vừa mới đi đến cửa phòng nhỏ, thì ánh mắt thoáng thấy bên trong lóe lên một tia sáng kim loại.

Hả?

Cô bước vào và phát hiện trên bàn có một tờ giấy viết thư hơi ố vàng.

Trên giấy có dòng chữ: "Chúc mừng bạn đã mở ra không gian thần diệu, tôi là trợ thủ của không gian."

Dòng chữ trên giấy tiếp tục: "Sẽ kịp thời cập nhật cấp bậc của bạn và các khả năng dị năng tương ứng. Hãy sử dụng tinh hạch để thăng cấp và mở khóa các công năng mới của không gian."

Công năng mới!?

Tần Thiển nhảy dựng lên, không ngờ không gian này lại có thể là một dạng dị năng!

Tần Thiển tự hỏi liệu không gian này có thể cùng các dị năng khác sử dụng tinh hạch để thăng cấp không.

Trong đầu cô nghĩ đến câu hỏi này, trên tờ giấy liền xuất hiện câu trả lời cho câu hỏi của cô.

Tờ giấy viết thư tự động hiện lên chữ: “Đúng vậy, không gian là một loại dị năng. Vì bạn đã nhận được ”thần diệu ngọc giác" trước tiên, nên bạn có thể sở hữu dị năng này mà không cần sử dụng tinh hạch để mở khóa."

Tần Thiển lại hỏi: "Không gian cấp 2 có những công năng gì?"

Tờ giấy viết thư trả lời: "Xin lỗi, không thể tiết lộ chi tiết. Vui lòng sử dụng tinh hạch để thăng cấp dị năng."

Câu trả lời này gần như không cung cấp được thông tin cụ thể.

Tần Thiển hỏi: "Tiểu viện này có thể dùng để nuôi, trồng sao?"

Tờ giấy viết thư trả lời: "Đúng vậy, không gian có thể dùng để nuôi dưỡng và gieo trồng. Tuy nhiên, vì cấp bậc của bạn hiện tại quá thấp, bạn không thể tự động gieo trồng và thu hoạch. Bạn chỉ có thể thực hiện các thao tác này bằng tay."

Tần Thiển hưng phấn hỏi: "Nói cách khác, nếu tôi nâng cấp không gian lên cấp cao hơn thì tôi có thể tự động gieo trồng và thu hoạch sao?"

Tờ giấy viết thư trả lời: "Ôi, không được tiết lộ quá nhiều thông tin."

Sau đó, dù Tần Thiển có hỏi thế nào, tờ giấy viết thư cũng không trả lời thêm, có lẽ là sợ cô sẽ hỏi thêm thông tin quá chi tiết.

Cô buông tờ giấy viết thư ra, không kìm được sự hào hứng mà bước ra khỏi không gian.

Cô xuống lầu, bắt hai con kiến nhỏ, rồi bỏ một con vào không gian để thử nghiệm.

Con kiến đáng thương bị lạnh ngay lập tức, khi Tần Thiển lấy nó ra thì nó đã chết.

Con kiến còn lại được bỏ vào không gian lưu động, nó nhanh chóng bò quanh vui vẻ rồi chui vào trong đất, không thấy nữa.

Tần Thiển vui sướиɠ, quả thật không gian này có thể thực hiện gieo trồng và tác động lên gen DNA của sinh vật!

Thật tuyệt vời!

Tần Thiển nhận ra rằng, mặc dù vật sống có thể vào không gian và sinh trưởng, nhưng bản thân cô lại không thể vào đó. Điều này thực sự khiến cô băn khoăn.

Cô tự hỏi đây là vì lý do gì và tiếp tục suy nghĩ về những công năng khác mà tờ giấy viết thư đã nhắc đến.

Tần Thiển nghĩ có thể khi nâng cấp không gian lên cấp cao hơn, cơ thể của cô cũng có thể vào không gian.

Cô càng ngày càng cảm thấy mong đợi hơn.

Vào buổi tối, cô gọi món cơm hộp yêu thích từ kiếp trước, ăn ngon lành, trong khi ăn, cô mở phần mềm màu cam* để thay đổi địa chỉ thành kho hàng.

(*) App mua hàng bên Trung ( taobao, 1688,…).

Cô xóa bỏ tất cả các mục mua sắm hiện có trong giỏ hàng, bao gồm son môi, mỹ phẩm, dưỡng da, và quần áo, rồi bắt đầu mua sắm lại từ đầu.

Nếu trong không gian có thể gieo trồng và nuôi dưỡng, thì cô muốn đảm bảo mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng.

Cô nghĩ rằng một số loại rau, dưa, củ quả không cần mua quá nhiều, vì thế cô sẽ tập trung vào việc mua những thứ có thể không còn xuất hiện trong mạt thế.

Cô quyết định đặt hàng từ mười cửa hàng khác nhau, mỗi cửa hàng đặt 500 thùng bún ốc, tổng cộng là 5000 thùng, đảm bảo đủ ăn cho tương lai.

Sau đó, cô tiếp tục mua sắm theo cách tương tự, đặt riêng các loại mì ăn liền mà cô thích, mỗi loại 1000 thùng.

Các loại mì bao gồm: mì dưa chua, mì bò kho, mì thịt bò chua cay và mì thịt bò đậu ớt.

Ngoài ra cô cũng đặt thêm: Gà con hầm nấm, mì đỏ dầu, bún qua cầu, bún mỡ, cơm tự sôi, mì trộn mỡ hành,….

Mỗi loại 500 thùng.

Cô mở Alibaba và bắt đầu chọn các loại đồ ăn vặt mà nàng thích, bao gồm: Móng gà, khô bò, khoai lát, chocolate, bánh quy, bánh kem, mì gói, kẹo các loại, mứt vỏ hồng,….

Mỗi loại đều đặt từ 100 thùng.

Gia vị là thứ không thể thiếu. Trong mạt thế, dù có phải ăn món không ngon như bã đậu, chỉ cần thêm một muỗng gia vị “Lão Mẹ Nuôi” cũng có thể làm món ăn trở nên tuyệt vời.

Tuy nhiên, cô không nghĩ rằng lúc đó, dù có sở hữu nhiều nguyên liệu tốt nhất, cô vẫn chỉ có thể dùng nước muối để nấu ăn.

Muối và đường là những thứ quan trọng nhất, không chỉ vì chúng cung cấp năng lượng, mà trong mạt thế, chúng còn rất quý giá.

Tần Thiển đã phân chia đơn hàng ra 20 cửa hàng khác nhau, tổng cộng mua: 1000 thùng muối tinh, 1000 thùng đường trắng.

Ngoài ra, cô còn mua: 500 cân muối thô, 500 thùng vị gà, 500 thùng bột ngọt, 500 thùng đường phèn, 500 thùng đường nâu, 500 thùng đường đỏ.

Tần Thiển tiếp tục mua sắm các gia vị và đồ chấm, mỗi loại 200 thùng, gồm: bột ớt, cà ri phấn, tương, thì là, đồ nướng BBQ, dầu vừng, các loại nước chấm.

Dưa leo muối, đồ chua Triều Tiên, đồ chua Tứ Xuyên, các loại dưa muối ăn kèm với cơm, mỗi loại trước tiên mua 200 thùng.

Cô cũng mua các loại gia vị và nguyên liệu nấu lẩu, bao gồm: hương lẩu cay 100 cân với 200 thùng túi gia vị lẩu, 50 thùng vị cà chua, 50 thùng canh vị nấm, 50 thùng vị xương ống heo, 50 thùng vị ớt nồng.

Cô rất yêu thích món cay và không thể thiếu vị cay trong các món ăn của mình.

Cô cũng mua các sản phẩm từ sữa: Sữa bột nguyên kem, sữa chua, sữa chua khuẩn loại, bơ, váng sữa, sữa đậu nành, các loại pho mát.

……..

Cô dựa theo danh sách đã viết và sử dụng sơ đồ để tổ chức mua sắm, sau đó đặt đơn cho 120 chiếc xe vận chuyển.

Tổng cộng, cô đã đặt đơn cho mười mấy loại hàng khác nhau.

Sau đó, Tần Thiển nhận được tin nhắn spam từ những chủ shop yêu cầu xác nhận thông tin gửi hàng.

Cô thoải mái nhắm mắt lại, cảm thấy một sự thỏa mãn nhẹ nhàng.

Cô biết rằng với số lượng hàng hóa này, cô sẽ không bao giờ hết đồ ăn trong kiếp này và có thể cả kiếp sau nữa.

Nhưng cô chính là muốn biến tất cả hàng hóa này thành của riêng mình.

Cô thật sự cảm thấy khổ sở và đói khát.

Ngày hôm sau, Tần Thiển đã đặt 2000 cái kệ để hàng 5 tầng bằng inox thuần tại nhà xưởng.

Mỗi kệ cao 2 mét, rộng 1,5 mét, sâu 60 cm.

Cô nghĩ rằng sẽ mất hai ngày mới nhận được hàng, không ngờ rằng nhà xưởng lại có sẵn kệ.

Quản lý vừa nghe Tần Thiển đặt hết toàn bộ, lập tức cười vui vẻ, cười đến nếp nhăn trên mặt cũng căn ra.

Theo lời quản lý, những kệ này là hàng tồn của một công ty khác, vừa mới sản xuất xong vài ngày trước nhưng chưa kịp giao hàng. Công ty đó đã tuyên bố phá sản, chủ bỏ trốn, bỏ lại hàng hóa.

Kệ này suýt nữa đã bị bỏ lại trong tay, may mắn là Tần Thiển đã đến và mua toàn bộ số hàng, không quan tâm đến giá cả. Quản lý vô cùng cảm kích và coi cô như Bồ Tát sống.

Tần Thiển rất muốn hỏi một câu: “Ông chủ chạy trốn có mang theo cô em vợ không?”