Lư Thiếu Dư dùng ánh mắt thẳng thắn và thành khẩn nhìn Nesario từ đầu đến chân, sau đó cậu tức giận hỏi: “Sao ngươi không nói cho ta biết, ngươi có thể biến thành người?!!"
Nesario ngay thơ chớp mắt, đôi đồng tử thẳng đứng màu hổ phách trong rất bối rối và đẹp đẽ, "Ngươi không có hỏi ta."
Lư Thiếu Dư:......
"Ta lại không biết ngươi có thể biến thành người!"
Nesario lại lần nữa chớp mắt, "Ta cũng không biết, ngươi không biết ta có thể biến thành người."
Lư Thiếu Dư:......
Hai người trầm mặt nhìn nhau một lát, Nesriel hoàn toàn bị hai người xem nhẹ, hắn không vừa lòng lắm, phát ra âm thanh bất mãn, "Ta nói hai người......"
Nesario tựa hồ như mới nhớ ra bên cạnh bọn họ còn có người, đột nhiên quay đầu lại, hung ác nhìn hắn, "Ai cho phép ngươi ở trước mặt hắn biến thành bộ dáng này?"
Tuy rằng Long tộc không nhận thức về xấu hổ, nhưng trạng thái không mặc quần áo này, cũng không phải ai cũng có thể công khai được. Hành vi không ngại khoe khoang này của Nesriel khiến Nesario rất khó chịu, đặc biệt là ánh mắt của hắn nhìn Lư Thiếu Dư, quá lộ liễu, Nesario chỉ nhìn thấy một lần liền biết, Nesriel rất “Hứng Thú” với Lư Thiếu Dư.
Nesario ngay lập tức cảm thấy bất mãn sâu sắc, khi tài sản của mình bị người khác thèm muốn.
Rốt cuộc Nesriel chính là một ông già lớn hơn Nesario tận 100 tuổi. Chỉ với vài cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai người, hắn đã ngay lập tức nhận ra mối quan hệ của họ không hòa hợp như vậy? Dù sao hắn vẫn chưa tận mắt nhìn thấy thân người của em trai thân yêu, xem ra hai người vẫn chưa phát sinh gì cả, ngoại trừ rồng cái, không có chủng tộc nào có thể chịu đựng được việc giao phối với cơ thể nguyên bản của rồng, đầu óc Nesriel chuyển nhanh, sau đó hắn nhún vai, vẻ mặt thờ ơ và đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, "Ngươi không phải cũng giống như vậy sao? Chẳng lẽ ngươi sợ hãi tiểu bảo bối của mình sẽ so sánh chúng ta, và sau đó phát hiện ra ngươi vẫn là một đứa bé miệng còn hôi sữa sao? Cho nên thẹn quá thành giận rồi à?"
Lần này Nesario thật sự tức giận, lửa giận gần như đốt đến đỉnh đầu, anh muốn xé nát cái miệng của Nesriel, anh muốn làm ngay bây giờ!
Nesario chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vầy, vì bản thân chưa từng quan hệ tìиɧ ɖu͙© bao giờ, dù sao đã hơn một trăm năm nay anh vẫn bị coi là máu lạnh, sớm đã thành thói quen từ lâu, nhưng bây giờ ở trước mặt Lư Thiếu Dư lại bị nhắc tới. Anh lập tức cảm thấy xấu hổ và ngượng ngùng, bởi vì trong Long tộc, kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© là một yếu tố quan trọng để đánh giá xem giống đực đó có hấp dẫn hay không, nói cách khác ở Long tộc người có kinh nghiệm càng nhiều, càng có nhiều người thích và theo đuổi.
......
Vì vậy đây là lần đầu tiên, Nesario, người chưa từng trải nghiệm qua tìиɧ ɖu͙©, bỗng cảm thấy có chút tự ti.
Đây cũng là lý do tại sao mỗi lần bị Nesriel nói là “Bé con” đi khiến anh rất tức giận, bởi vì anh chưa bao giờ có bất kì run động tìиɧ ɖu͙©, với bất kì giống cái nào, chưa bao giờ… Điều này cũng trực tiếp dẫn tới, lý do tại sao anh đã hơn hai trăm tuổi, vẫn còn dừng lại ở trong bộ dạng thiếu niên...
Khoảng thời gian dài nhất trong cuộc đời của rồng chắc hẳn là tuổi trẻ. Trong hơn một nghìn năm, bộ dáng tuổi trẻ này sẽ đi cùng họ suốt nửa cuộc đời, và nửa còn lại được chia thành các giai đoạn sau: rồng non, thiếu niên, thanh niên và trung niên.
Giai đoạn rồng non chỉ tồn tại trong hai trăm năm ngắn ngủi, trong giai đoạn rồng non họ không thể biến thành cơ thể người và chỉ có thể duy trì hình dáng của một con rồng non. Chờ đến khi bọn họ có thể biến thành cơ thể người, điều đó có nghĩa là bọn họ đã bước vào giai đoạn thiếu niên, đó là giai đoạn mà ngoại hình thanh đổi nhiều nhất, bọn họ có hình dáng của một đứa trẻ con người tầm khoảng 17-18 tuổi. Sau đó, bọn họ sẽ bắt đầu bước vào giai đoạn tuổi trẻ, diện mạo không hoàn toàn thay đổi, nhưng sự thay đổi này diễn ra cực kỳ chậm chạp, trong vòng vài thập kỉ gần như không có sự thay đổi nào. Thời gian cần thiết để bọn họ thay đổi từ tuổi thiếu niên sang thanh niên, đó là một sự đột phá quan trọng, bởi vì nó được quyết định bởi một yếu tố quan trọng, đó là lần giao hợp đầu tiên của thiếu niên Long tộc, và mỗi thiếu niên ở Long tộc đều sẽ giao hợp lần đầu tiên khi họ trên trăm tuổi, sau đó sẽ hoàn toàn từ thiếu niên biến thành thanh niên, có một số người sớm phát triển thậm chí có một số người phát triển sớm sẽ xuất tinh lần đầu khi họ một trăm tuổi, chẳng hạn như đại nhân Nesriel, vua pháo của Long tộc.
Một người đàn ông giữ mình trong sạch đã hơn 200 năm, chưa bao giờ quan hệ tìиɧ ɖu͙© như Nesario, đơn giản, đó người đàn ông độc nhất trên đời, hiếm có khó tìm!
Thậm chí có những con rồng khác ở Long tộc, đang thầm suy đoán rằng, nếu đại nhân Nesario tiếp tục không quan tâm đến bất kỳ ai, như vậy anh có thể là người đầu tiên khi chết, trong hình dáng trẻ con.
Nesario:......
Tuy rằng anh tỏ ra thờ ơ với việc này, nhưng trong lòng Nesario không hề bất an, anh không để tâm mình có rung động tìиɧ ɖu͙© với người khác hay không, điều anh quan tâm chính là khuôn mặt luôn ở trong trạng thái trẻ con này… giống như khắc lên bốn chữ "Ta là xử nam" dán lên mặt mình. Dù không ai dám nhắc đến chuyện này trước mặt anh, nhưng luôn có những trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như Nesriel này, người lúc nào cũng muốn chọc tức mình.
Nesario nheo mắt lại, bất động nhìn Nesriel, như thể một con rắn độc đang chuẩn bị tung ra một đòn chí mạng.
Nesriel bị em trai nhìn như vậy, hắn bỗng có cảm giác da đầu tê dại đi, hắn thầm tự hỏi liệu mình có đi quá xa không, dù sao đây cũng là người mà em trai mình khó khăn lắm mới để ý đến.
Chỉ một giây, trước khi trận chiến mới sắp nổ ra, tâm trí Lư Thiếu Dư khó khăn lắm mới quay về, lại bị chặn tiếp bởi cụm từ “Bảo bối" kia, cậu quay đầu nhìn kỹ về toàn thân của Nesario, cậu lúng túng hỏi, “Nhỏ, bé... con? Ngươi chắc chưa?" Nói xong hai từ đó, cậu còn thận trọng mà nhìn vào bộ phận quan trọng nào đó của Nesario.
Nesriel nhìn thấy phương hướng mà Lư Thiếu Dư đang nhìn, Nesriel không nhịn được, phụt một tiếng, cười to, “Nhìn đi đâu vậy? Đó không phải điều ta đang nói."
Lư Thiếu Dư cực kỳ xấu hổ, "Vậy ngươi đang nói cái nào?"
Nesriel nhướng mày kɧıêυ ҡɧí©ɧ về phía Nesario, nhận được ánh nhìn lạnh lùng của Nesario, anh thề, chỉ cần hắn dám nói nhiều thêm dù chỉ một từ không nên nói ra, anh sẽ lao lên cắn chết hắn không một chút do dự.
"Ngươi… đoán xem."
Lư Thiếu Dư:....
Nesriel rất muốn nói cho Lư Thiếu Dư biết, cái em trai này của mình có một tiểu sử đáng hổ thẹn, đã hơn hai trăm tuổi, còn chưa có kinh nghiệm về tìиɧ ɖu͙©. Tuy nhiêu, nếu ánh mắt của Nesario thật sự có chút dọa người, nếu hắn còn nói tiếp, có lẽ nó sẽ thực sự lao lên cắn đứt cổ mình, đành kìm lại vậy.
Sẽ tốt hơn nếu để dành trò trêu chọc này cho lần sau, khi không có mặt của tiểu mỹ nhân. Khi đó, phản ứng của Nesario sẽ không lớn như vầy, bằng không chờ đến khi không có mặt của Nesario cũng được.
Lư Thiếu Dư trợn mắt, không để ý đến Nesriel còn chưa nói xong, cậu quay người kéo Nesario đi một vòng, khéo léo hỏi, "Ta nói các ngươi, luôn như tùy ý biến thành người ở trong tình trạng lõa thể, và xuất hiện ở trước mặt người khác như vậy sao?"
Khi Nesario còn là một con rồng đen, anh rất ít khi được Lư Thiếu Dư chạm vào, ngoại từ vừa rồi, mới bị Lư Thiếu Dư nắm lấy cái đuôi, đuôi của rồng rất nhạy cảm, trừ bỏ người thân, đừng nói là nắm, liền tính là chạm vào đều cũng không để cho người khác đυ.ng tới. Đó là lý do tại sao Nesario lại run rẩy như vậy khi bị chạm vào đuôi. Ngoài lần đó, đây là lần thứ hai, cảm giác này khác hoàn toàn so với việc bị chạm đuôi, không có vảy trên người cản trở. Anh có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trên tay Lư Thiếu Dư, có chút mồ hôi ở lòng bàn tay và vài vết chai thô ráp, Nesario không thể nói rõ trong lòng mình đang có cảm giác gì, cảm giác nắm tay hóa ra là như thế, tốt đẹp và ngọt ngào đến mức trái tim anh, giống như đang được ngâm trong vu quả vậy, vị ngọt bắt đầu lên men len lỏi khắp người.
Nesario nhìn chằm chằm vào bàn tay đang được Lư Thiếu Dư nắm, anh căn bản không nghe thấy Lư Thiếu Dư đang hỏi bản thân về vấn đề gì.
Lư Thiếu Dư quay đầu lại thấy Nesario đang thất thần nhìn hai người đang nắm chặt tay, cậu không rõ nội tình quơ tay, “Này, Anh Long, ta có chuyện muốn hỏi."
Với khuôn mặt trẻ con này của Nesario, khi Lư Thiếu Dư gọi Nesario là Anh long, cậu cảm thấy có vẻ hơi sai, nhưng anh ta cao hơn và lớn tuổi hơn mình... Lư Thiếu Dư nghĩ về điều đó và quyết định làm theo thói quen của mình, dù sao cậu cũng không thua thiệt gì, Nesario chắc cũng không so đo với cậu đâu.
Nesario mờ mịt ngẩng đầu nhìn cậu, anh "A" một tiếng, phối hợp với khuôn mặt tuấn tú ấy có chút ngốc nghếch, Lư Thiếu Dư sửng sốt, sau đó đột nhiên đấm mạnh vào ngực Nesario, "Tôi nói tại sao một lão đại như ngươi, lại đi bán manh a, lớn lên xinh đẹp cũng quá phạm quy rồi."
Lư Thiếu Dư liên tiếp phóng ra những từ ngữ ở trái đất, làm Nesario không có nghe hiểu một chữ nào, anh dùng đôi mắt ngay thơ vô số tội đó nhìn cậu.
Lư Thiếu Dư ôm trán cam chịu, trong lòng bối rối vô cùng: Đây thật sự là Con Rồng uy phong lúc trước sao? Vì cái gì khi biến thành thân người… phong cách đều khác biệt đến vậy, chẳng lẽ dị thế giới còn xem mặt ư? Lớn lên có gương mặt đẹp, là làm cái gì cũng phạm quy hết a!
“Quên đi, đi thôi. Ở đây không có quần áo cho ngươi, nếu không mặc của ta trước?" tốt xấu gì cậu còn một cái qυầи ɭóŧ, tổng không thể cứ để bản thân nhìn anh ta thản nhiên khoe chim đi, tuy rằng mọi người đều là nam, nhưng nhìn Nesario lớn lên đẹp như vậy, lại tổn thương đến lòng tự trọng của mình.
Nesario bắt đầu mất tập trung, bởi vì anh đang hồi tưởng về lúc Lư Thiếu Dư đánh mình. (....)
Nesriel, vẫn đang đứng ở phía sau hai người, nhìn họ đi xa mà không nói một lời:......
Nesario cao hơn Lư Thiếu Dư, nhưng dáng người lại tương đương nhau, cơ bắp phân bổ khắp cơ thể. Anh gầy nhưng không lộ liễu, anh mặc một chiếc quần tiêu chuẩn trên trái đất. Nó hơi ngắn, mặc trên người Lư Thiếu Dư rất vừa, nhưng đối với Nesario lại ngắn, nếu cảnh này đổi thành một người kém hấp dẫn với bộ dáng người không chuẩn, hình ảnh ấy nhất định khá buồn cười, nhưng khi trên người Nesario, mặc dù phần trên của anh ta đang khỏa thân, trong quần mặt còn…, trong anh vẫn là tuấn mỹ như cũ, là một người mẫu tràn ngập hơi thở của du͙© vọиɠ nguyên thủy.
“Nó hơi ngắn, may mắn vòng eo vừa vặn." Lư Thiếu Dư nhìn rồi nói, "Các ngươi sẽ không thay đổi thành thân người về sau đều… sẽ không mặc quần áo?"
Nesario chưa mặc qua loại quần này, nên không quen mà kéo mạnh, nhưng ở trong ánh mắt hài lòng của Lư Thiếu Dư, anh cũng chưa nói gì, mà trả lời, "Chúng ta bình thường không biến thành con người ở trong lãnh thổ của mình."
"Vậy thì, cũng có tình huống bắt buộc biến thành cơ thể con người chứ?" Ví dụ như bây giờ, chẳng lẽ anh sẽ không mặc gì mà đi loanh quanh ư?
"Đế Đô có rất nhiều quần áo, tất cả điều từ da thú chế thành, khác với chất liệu quần áo trên người ngươi." Nesriel từ nơi xa đi tới, hắn ôm ngực, đứng lặng lẻ ở bên cạnh giải thích với Lư Thiếu Dư.
Nesario liếc hắn một cái và không nói gì.
"Đế Đô?" Lư Thiếu Dư lại lần nữa bắt lấy trọng điểm.
Nesriel nói không lên lời, “ Nesario thậm chí còn không nói cho ngươi biết về Đế Đô?"
Lư Thiếu Dư có chút khó chịu với lời nói gây chia rẽ này, tuy rằng Nesario chưa kể qua, nhưng rõ ràng, cậu tin tưởng Nesario nhiều hơn là Nesriel không đáng tin này.
Nesario có chút chột dạ, anh dường như quên nói với Lư Thiếu Dư, anh đã nói nhiều chuyện cho Lư Thiếu Dư biết như vậy, lại quên nói cho cậu việc anh có thể biến thành người, thậm chí không nhắc tới Đế Đô!
“Có vẻ như… tôi đã quên mất."
Lư Thiếu Dư hiểu ý gật đầu, cũng không có tức giận, dù sao Nesario đã nói với cậu rất nhiều, vì vậy chuyện này anh không cần thiết lừa gạt cậu.
Nesriel muốn nói thêm điều gì đó, đã bị Nesario cắt ngang, hắn không có chỗ để nói nhảm, nhìn Nesario đem sự tình ở Đế Đô kể ra tỉ mỉ không hề để sót gì cho Lư Thiếu Dư.
Neslier nhướng mày, có vẻ như em trai mình thực sự có hứng thú với người không rõ chủng tộc này.
Lư Thiếu Dư nghe Nesario giải thích sau, hai mắt lại lần nữa mở to, cậu hỏi một loạt vấn đề, "Thế Giới Giương? Kết giới trong truyền thuyết? Cô lập nơi này với thế giới bên ngoài? Cái Hồ kia lại là điểm kết nối? Mẹ kiếp, này cũng quá huyền bí rồi, không gian ma pháp nó có thực này!"
Nesario chỉ nghe được hai chữ không gian ma pháp, anh nhìn Lư Thiếu Dư và giải thích, "Không phải ma pháp, là năng lực có sẵn của Long tộc khi sinh ra, chỉ có thể cô lập lãnh thổ, không có tác dụng khác."
Lư Thiếu Dư lại hỏi, “Ở Đế Đô có chỗ nào vui không? Có cửa hàng sao? Tôi có thể mua đồ ăn ở đó chứ? Nơi đó còn chủng tộc khác nào sinh sống không?."
"Đế Đô chỉ có Rồng, những chủng tộc khác không thể tiến vào lãnh thổ của rồng."
Lư Thiếu Dư gật đầu nói “Ồ" một tiếng, cậu muốn đi ra ngoài nhìn xem, cậu tưởng rằng chính mình xuyên đến nguyên thủy rừng rậm đấy, không nghĩ tới nơi này còn có thành trấn của Long tộc, dù có khác với sự tưởng tượng của mình, nhưng là tốt xấu gì nơi đó cũng là Đế Đô, dù có khác đi nữa thì cũng sẽ không quá khác biệt đi.
"Tôi thật sự muốn đi ra ngoài nhìn xem."
Đôi mắt Nesario tối lại, “Muốn ra ngoài?"
"Tất nhiên, ai lại muốn ở mãi trong khu rừng nguyên thủy này."
Nesario biểu tình càng thêm uể oải, bởi vì hắn ý thức được Lư Thiếu Dư khả năng phải đi, hơn nữa cậu thật sự không nghĩ lưu lại Vụ Diện Kính Giới này.
"Ta có thể mang ngươi, đi ra ngoài."
Trên mặt Lư Thiếu Dư tràn đầy vui vẻ, "Thật sao? Khi nào?" Tuy rằng cậu rất muốn ra ngoài, lại không biết làm sao để đi ra, nếu điểm kết nối của kết giới này nằm ở trong hồ nước kia, cậu làm sao ra ngoài được? Cậu còn định hỏi Nesario rằng ai tạo ra kết giới, không ngờ anh ta lại chủ động nói ra.
Thấy Lư Thiếu Dư vui vẻ như vậy, Nesario không biết phải nói thế nào để thuyết phục cậu ở lại nơi này, chỉ có thể bất lực nói, "Bất cứ lúc nào, bây giờ....cũng được."
Lư Thiếu Dư vui mừng đến mức suýt nữa nhảy dựng lên, “Vậy còn chờ cái gì nữa? Đi thôi! Mang theo hết đồ đạc của tôi cùng Dube, này, Dube đâu?"
“Sau đó ngươi còn quay trở lại không?"
Lư Thiếu Dư vừa đi tìm Dube thú, vừa trả lời, "Nếu có thể đi ra ngoài, tôi đương nhiên muốn ở bên ngoài. Trở về làm cái gì?"
Toàn thân Nesario cảm thấy bất lực và cáu kỉnh, anh bắt đầu hối hận khi đã kể hết mọi chuyện cho Lư Thiếu Dư, quả nhiên Nesriel đáng chết kia không nên đến nơi này.
Anh quay lại nhìn Nesriel, hoàn loạt ánh nhìn hình viên đạn chỉa thẳng vào hắn.
Nesriel:......
Nó có liên quan gì đến ta?
Lư Thiếu Dư đi được hai bước thì đột nhiên dừng lại, cậu quay đầu lại nhìn Nesario nói, "Tôi nghĩ chúng ta nên mang theo nồi, nếu không thì chúng ta làm sao nấu cơm được? Ở Đế Đô, Long tộc…có nồi không?"
Nesario đang định trả lời, lại đột nhiên nghe được điểm mấu chốt, "Chúng ta?"
Sắc mặt Lư Thiếu Dư thay đổi, "Không thể nào, Anh Long, anh không đi chơi cùng tôi sao? Không phải muốn đem tôi, một người ném ở giữa Đế Đô đi? Còn không bằng tôi ở mãi chỗ này."
Cậu thật sự không sợ thay đổi hoàn cảnh môi trường sống, chủ yếu là… ở nơi này nguy hiểm quá nhiều, nếu cậu bị bỏ lại một mình, cậu có điểm mệt mỏi khi đối phó với chúng a.
Biểu tình Nesario lập tức sáng ngời, "Ngươi muốn cùng ta, Hai người cùng nhau ra ngoài?"
“Chứ sao? Anh thật sự muốn để một mình tôi ở nơi đó sao!!" Lư Thiếu Dư sợ hãi nói.
"Đương nhiên không, đi thôi, tìm được Dube thú liền đi." tâm tình Nesario đang rất tốt, liền không so đo với Dube thú nữa.
“Ồ, Anh Long, anh tốt quá."
Hai người lại lần nữa cười nói đi xa.
Người bị bỏ quên Nesriel:......
________
Edit Thanh: Hắc long nhà ta là cái M. ₍₍ ◝( ゚∀ ゚ )◟ ⁾⁾♪