"Hả? Con?" Trì Dịch Minh thấy mọi người đột nhiên nhìn mình, ngơ ngác chỉ vào mũi mình.
Du Thù xoa trán, cậu nhóc ngốc này căn bản còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra.
Trì Cốc trầm ngâm một lát, nhìn về phía Du Thù nói: "Nghi thức là do cháu và Tiểu Minh cùng nhau cử hành, hôm nay tuy không có nhiều người đến tham dự hôn lễ, nhưng cũng có không ít đối tác làm ăn của hai nhà, trong mắt bọn họ, người hôm nay kết hôn chính là cháu và Tiểu Minh."
"Vậy thì sao?" Du Thù nheo mắt lại.
"Trực tiếp thay đổi người liên hôn! Đổi Trì Yến thành Trì Dịch Minh!"
"Mọi người điên rồi sao? Trì Dịch Minh mới mười chín tuổi!" Du Thù không thể tin nổi nhìn Trì Cốc.
Đây thực sự là chuyện một người ba ruột có thể làm ra sao?
Thấy Du Thù kích động, Trì Hộc vội vàng giải thích: "Tiểu Thù cháu nghe chú nói, chỉ là để cháu và Tiểu Minh duy trì một mối quan hệ hôn nhân, một năm! Chỉ một năm! Một năm sau hai đứa muốn ly hôn chú cũng không có ý kiến, thế nào?"
Ý là để anh và Trì Dịch Minh kết hôn theo thỏa thuận, một năm sau thỏa thuận kết thúc, hai người ly hôn, sau đó không can thiệp vào cuộc sống của nhau.
Du Thù đen mặt không nói gì nữa.
Thực tế, cho dù hôm nay anh thật sự thuận lợi kết hôn với Trì Yến, có lẽ kết quả cuối cùng cũng giống như vậy.
Vốn dĩ đã không có tình cảm, làm sao có thể sống chung với nhau được?
Hơn nữa thân phận Du Thù đặc biệt, cho dù không ly hôn, cũng không thể công khai quan hệ hôn nhân.
Thực ra dù mối quan hệ này có kết quả như thế nào, đối với Du Thù mà nói cũng không có gì khác biệt quá lớn.
Du Thù nhìn Trì Dịch Minh, ánh mắt phức tạp hỏi: "Trì Dịch Minh, cậu có gì muốn nói không?"
"Ah?" Trì Dịch Minh có vẻ không tập trung, ánh mắt lộ ra vẻ ngây ngô trong sáng.
Du Thù càng cảm thấy lương tâm mình bị cắn rứt.
"Ba mẹ cậu bảo cậu thay anh trai cậu kết hôn với tôi, ý cậu thế nào? Cậu đồng ý không?"
Trì Dịch Minh cúi đầu, vừa định nói gì đó thì nghe thấy giọng nói thiếu kiên nhẫn của Trì Hộc vang lên.
"Nó có thể có ý kiến gì? Có thể giúp gia đình một chút, nó có gì mà không đồng ý?"
Giữa lông mày của Du Thù mơ hồ hiện lên một tia tức giận.
Nhưng chưa kịp nói gì, giọng nói của Trì Dịch Minh lại yếu ớt vang lên.
"Vâng, em đồng ý."
Vẻ mặt Du Thù chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Trì Dịch Minh.